Đàn Ông -Cánh Mây Giang Hồ

Thứ ba - 17/10/2023 03:29 | Tác giả bài viết: Lm. Giuse Nguyễn Đức Thịnh |   300
Ban Biên Tập trang GP.BMT xin giới thiệu và lần lượt đăng tải mỗi ngày một bài suy tư Trên quan lộ cuộc đời tại chuyên mục Văn Học – Nghệ Thuật. Trân trọng kính mời quý độc giả đón xem.
Đàn Ông -Cánh Mây Giang Hồ
 
tbd 171023a

Mây tuyệt vời lắm:

Mây bồng bềnh lặng lẽ
Mây tự do thanh cao
Mây giang hồ phiêu lãng
Mây man mác nhẹ nhàng

Nhưng ngược lại mây cũng:

Mau thay màu biến dạng
Mây hời hợt chóng tan
Mây lạnh lùng cô quạnh
Mây xa cách muôn vàn

Mây ảo diệu là thế nên mây được thi ca âm thầm mang vào cõi nhân sinh từ lúc nào chẳng biết, rồi nhân cách hóa thành người. Mây mang khí chất đàn ông, ôm biết bao hoài bão cùng thao thức trăn trở kiếp người.

Mây trở thành kẻ lãng du với khát vọng tự do tự tại: “Nghĩ đời nhẹ tựa mây trôi, gối trăng đánh giấc bên đồi dạ lan” (Phạm Thiên Thư). Trên đường đời vô thường đó “Mây che trên đầu và nắng trên vai, đôi chân ta đi sông còn ở lại…” (Trịnh Công Sơn),

Mây hóa thân làm kẻ tình si có đôi chút hờn ghen:

Gió sẽ mừng vì tóc em bay, cho mây hờn ngủ quên trên vai”, nhưng vẫn đầy ý nhị: “Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm, mây âm thầm mang gió lên”.

Hỏi mây có đau khổ, sầu bi không? Có đó. Kẻ lữ khách tha hương trong buổi chiều đông giá lạnh, ví như sắc mây xám rã rời cô đơn giữa lưng trời, buông mình cho gió cuốn, nghẹn ngào trong mưa tuôn…

Mây lãng mạn lắm, vẫn rong ruổi miệt mài tận cuối trời tìm tri kỷ. Nhưng kẻ phong trần như thoáng mây đưa đó bay hoài không tìm được bến đỗ, sẽ có ngày phải trả lại chính nó giữa nghìn trùng trống vắng.

Mây hờ hững, lạnh lùng quá: Mây bập bềnh để gió nổi trôi; mây nhở nhơ mặc gió cứ vội… “Người như bóng mây, ngàn năm vẫn bay. Mây ơi mây hỡi, cánh mây giang hồ…” (Nhật Ngân).

Đàn ông tựa mây là thế: Khát vọng tự do, rong ruổi kiếm tìm, nhẹ nhàng lôi cuốn, hờ hững buông lơi. Có những lúc thanh cao mềm mại như làn mây trắng, rồi bất chợt nhuốm giông tố đen màu. Mang trong mình khát vọng lãng du, để quanh quẩn bướm hoa vương lối. Lạnh lùng cương quyết đó nhưng mềm yếu lắm, mang vẻ vô tình nhưng dạt dào con tim.

Đàn ông là như thế đó: Đam mê thật nhiều, cô đơn thật nhiều, yếu đuối thật nhiều, ngu ngơ thật nhiều, tham lam thật nhiều, lỡ lầm thật nhiều… Rồi ăn năn, rồi ăn năn…” (Ngọc Lễ).

P/S: Chúa dồn bao tâm huyết tạo ra đàn ông, thế nên đàn ông trở thành một “mầu nhiệm”. Hãy đón nhận sự phong phú này bởi đó là hồng ân của Chúa.

 
Lm. Giuse Nguyễn Đức Thịnh
(20/05/2020)

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây