Đôi Mắt
“Người ta chỉ xấu xa, hư hỏng trước đôi mắt ráo hoảnh của phường ích kỷ. Và nước mắt là tấm kính làm biến hình vũ trụ...”. (Francois Coppée - Nam Cao trích dẫn trong “Đôi mắt”).
“Nhớ một chiều thu ấy
Trên tím biếc đồi sim
Thoáng phút giây tôi thấy
Chớp ánh sao mắt em
Khờ khạo quên trời đất
Tôi chỉ ngơ ngẩn nhìn
Để ánh sao bay mất
Vụt qua như cánh chim”. (ST)
Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, là con đường dẫn vào kho tàng tình yêu của trái tim. Nó phản chiếu mọi ngõ ngách tâm tư, nó liên kết người với người trong tận cùng cảm xúc.
Đôi mắt “quyền lực” nhất chính là trên gương mặt trẻ thơ. Tôi yêu đôi mắt tròn xoe long lanh, rất ngây thơ hồn nhiên của những thiên thần bé nhỏ. Đôi mắt này làm tan chảy trái tim tôi. Nó phản ánh cuộc sống hạnh phúc của các em bên mái ấm gia đình.
Ngược lại, tôi rất sợ gặp phải những đôi mắt vô hồn thẫn thờ của các em, nhất là đôi mắt đó hiện lên trên khuôn mặt lấm lem nước mắt, quần áo dơ bẩn ngồi co ro trước hiên nhà trống vắng. Đôi mắt đó gợi lại ký ức tuổi thơ nghèo đói, thiếu thốn vẫn ám ảnh đời tôi. Đôi mắt đó làm dấy lên những xót xa thương cảm, đè nặng đeo bám tâm hồn tôi…
Cuộc sống khó khăn khiến nhiều gia đình trẻ phải để con ở quê nhà cho ông bà chăm sóc. Cuộc sống áp lực và cám dỗ khiến nhiều cặp vợ chồng ly dị, để mặc con cái bơ vơ không nơi nương tựa. Cuộc sống của những kẻ vô lương tâm hay thiếu trách nhiệm, bỏ rơi hoặc đày đọa những đôi mắt còn trong vắt màu trần.
Đối diện với ánh mắt trẻ thơ bất hạnh,
Mấy ai có thể giữ cho mình đôi mắt ráo hoảnh tâm hồn.
Khi tủi hờn theo làn nước phủ đầy đôi mắt ấy,
Sẽ làm mềm những tâm hồn chai cứng tình thương.
Xin đừng nhuộm hoàng hôn vào mắt biếc ngây thơ
Đừng phủ áng mây đen trong buổi đầu bình minh cuộc đời con trẻ.
Hãy cho em đôi mắt tròn đầy cùng môi cười thơ dại.
Cho em long lanh mắt trong với tiếng hát hồn nhiên.
Cho em mắt tinh tuyền cất tiếng gọi yêu thương…
Lm. Giuse Nguyễn Đức Thịnh
(14/09/2020)
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn