Lời Chúa THỨ TƯ TUẦN 27 THƯỜNG NIÊN

Thứ hai - 04/10/2021 18:41 |   640
“Lạy Cha, xin làm cho Danh Cha vinh hiển, Triều Đại Cha mau đến.” (Lc 11, 2)

06/10/2021
THỨ TƯ TUẦN 27 THƯỜNG NIÊN
Thánh Brunô, linh mục

 

t4 t27 tnB

Lc 11, 1-4

 

ĐỂ VINH DANH THIÊN CHÚA

“Lạy Cha, xin làm cho Danh Cha vinh hiển, Triều Đại Cha mau đến.” (Lc 11, 2)

Suy niệm: “Hữu sự thì vái tứ phương, vô sự nén hương chẳng mất”. Hoá ra làm các việc thờ phượng với tâm thức thực dụng không phải là chuyện mới có đây. Khi “hữu sự” người ta mới “cầu Trời, khấn Phật”. Người ta đến các Đền, Chùa, Nhà Thờ để cầu xin nhiều hơn là để cầu nguyện. Ngay các ki-tô hữu cũng đưa ‘cơ chế xin-cho’ vào mối tương quan giữa Thiên Chúa với mình. Chúa Giê-su đã mặc khải cho chúng ta biết Thiên Chúa là Cha và chúng ta phải sống với Ngài trong tâm tình cha con. Người con hiếu thảo là người con biết sống thế nào để làm rạng rỡ gia phong. Là con cái Thiên Chúa, chúng ta càng phải làm cho “danh Cha cả sáng” hơn nữa. Nếu chỉ sống với Chúa bằng não trạng thực dụng: chỉ cầu nguyện với Chúa để ‘xin xỏ’ cho được việc mình, thì đó không phải là cách sống của người con ngoan coi Thiên Chúa là Cha của mình.

Mời Bạn: Là ki-tô hữu, là con cái Thiên Chúa, mối quan tâm duy nhất của chúng ta là làm cho ‘Danh Cha cả sáng, triều đại Cha mau đến’ bằng lời cầu nguyện và những việc làm cụ thể hằng ngày. Ngay khi cầu xin cho những nhu cầu của mình cũng như của anh chị em, chúng ta cũng hướng tới mục tiêu làm vinh danh Thiên Chúa.

Chia sẻ: Cùng nhau làm một việc ‘phi lợi nhuận’ để tôn vinh Chúa: chầu Thánh Thể, một hoạt động bác ái xã hội.

Sống Lời Chúa: Tâm niệm và thực hành Lời Chúa: “Dù ăn, dù uống, hay bất cứ làm việc gì, anh em hãy làm tất cả để tôn vinh Thiên Chúa” (1Co 10,31).

Cầu nguyện: Lạy Chúa, chúng con nguyện chịu mọi sự gian nan thua thiệt miễn sao chúng con luôn làm mọi sự để cho Danh Chúa được cả sáng. Amen.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ TƯ TUẦN 27 THƯỜNG NIÊN

Ca nhập lễ

Lạy Chúa, Chúa đã tác tạo mọi sự theo thánh ý Chúa, và không ai có thể chống lại thánh ý Chúa. Vì Chúa đã tạo thành mọi sự trên trời dưới đất, và cả những gì trong bầu trời; Chúa là Chúa tể mọi loài.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, tình thương Chúa thật là cao cả, vượt xa mọi công trạng và ước muốn của con người, xin rộng tình tha thứ những lỗi lầm cắt rứt lương tâm chúng con, và thương ban những ơn trọng đại, lòng chúng con chẳng dám mơ tưởng bao giờ. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) Gn 4, 1-11

“Ngươi buồn bực vì dây dưa, chớ thì Ta không tha thứ cho Ninivê, một thành phố rộng lớn sao?”

Trích sách Tiên tri Giona.

Ông Giona buồn bực quá sức và giận dữ, ông cầu nguyện cùng Chúa rằng: “Lạy Chúa, chớ thì chẳng phải như lời con đã cầu xin khi con còn ở quê nhà con sao? Bởi đó con lo trốn sang Tharsê: vì con biết Chúa là Thiên Chúa khoan nhân, từ bi, nhẫn nhục, đầy tình thương và tha thứ tội ác. Lạy Chúa, giờ đây xin Chúa cất linh hồn con ra khỏi con, vì thà con chết còn hơn là sống”. Chúa liền hỏi rằng: “Ngươi có nghĩ là ngươi giận đúng không?”

Ông Giona ra khỏi thành phố và ngồi ở phía đông thành phố; ông tự dựng một cái lều, và ngồi dưới bóng nó, chờ xem biến cố sẽ xảy ra trong thành. Chúa là Thiên Chúa khiến một dây dưa mọc lên khỏi đầu ông Giona, rợp bóng trên đầu ông, che mát cho ông (vì ông mệt mỏi); nhờ dây dưa đó, ông Giona rất hân hoan vui mừng. Sáng sớm hôm sau, Thiên Chúa khiến một con sâu cắn dây dưa, và nó ra khô héo. Khi mặt trời mọc lên, Chúa khiến cơn gió nóng thổi lên và mặt trời giọi xuống đầu ông Giona, ông nóng nực và xin cho mình chết mà rằng: “Thà con chết đi còn hơn là sống”.

Chúa phán cùng ông Giona rằng: “Ngươi có nghĩ ngươi giận vì dây dưa là đúng không?” Ông thưa: “Ðúng, con giận cho đến chết (đi được!)” Chúa phán: “Ngươi buồn bực vì dây dưa mà ngươi không mất công vun trồng, không làm cho nó mọc lên, đêm nay nó mọc lên và đêm sau nó khô héo. Chớ thì Ta không tha thứ cho Ninivê, một thành phố rộng lớn, trong đó có trên một trăm hai mươi ngàn người chưa biết phân biệt tay tả tay hữu mình thế nào, và nhiều súc vật sao?”

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 85, 3-4. 5-6. 9-10

Ðáp: Lạy Chúa, Chúa chậm bất bình và rất mực khoan dung

Xướng: Lạy Chúa, Chúa là Thiên Chúa của con, xin thương con, vì con ân cần kêu van Ngài. Nguyện cho bầy tôi Chúa được hân hoan, vì lạy Chúa, con vươn hồn lên tới Chúa.

Xướng: Lạy Chúa, vì Chúa nhân hậu và khoan dung, giầu lượng từ bi với những ai kêu cầu Chúa. Lạy Chúa, xin nghe lời con khẩn nguyện, và quan tâm đến tiếng con van nài.

Xướng: Các dân tộc mà Chúa tạo thành, họ sẽ tới, lạy Chúa, họ sẽ thờ lạy Ngài, và họ sẽ ca tụng danh Ngài. Vì Ngài cao cả và làm nên những điều kỳ diệu; duy một mình Ngài là Thiên Chúa.

Bài Ðọc I: (Năm II) Gl 2, 1-2. 7-14

“Các đấng đã nhận biết ơn đã ban cho tôi”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Galata.

Anh em thân mến, mười bốn năm sau, tôi lại lên Giêrusalem cùng với Barnaba và có đem Titô theo. Tôi đã theo ơn mạc khải mà lên đó, và tôi đã trình bày với các đấng đó về Tin Mừng mà tôi rao giảng nơi các dân ngoại, tôi bàn hỏi riêng với những bậc vị vọng, vì e rằng mình đang bôn tẩu hoặc đã bôn tẩu luống công chăng.

Trái lại, khi các đấng ấy thấy rằng tôi được uỷ nhiệm rao giảng Tin Mừng cho người không chịu cắt bì, cũng như đã uỷ nhiệm cho Phêrô rao giảng cho những người đã chịu cắt bì, (vì Ðấng đã ban cho Phêrô làm Tông đồ cho những người đã chịu cắt bì, cũng đã ban cho tôi làm Tông đồ lo cho các dân ngoại), và khi đã nhận biết ơn đã ban cho tôi, thì Giacôbê, Kêpha và Gioan, là những vị được kể như cột trụ, đã bắt tay tôi và Barnaba, tỏ tình thông hảo. Thế là chúng tôi đi sang các dân ngoại, còn các đấng thì đi đến với những người đã chịu cắt bì. Bấy giờ chúng tôi chỉ còn phải nhớ đến những người nghèo khổ, và đó là chính điều tôi đã định tâm thi hành.

Nhưng khi Kêpha đến Antiôkia, tôi đã phản đối ông ngay trước mặt, vì ông làm điều không phải. Vì chưng trước khi mấy người bên Giacôbê đến, thì ông vẫn dùng bữa với những người dân ngoại, nhưng khi những người ấy đến, thì ông lẩn lút và tự lánh mặt đi, bởi sợ những người thuộc giới cắt bì. Những người Do-thái khác đều giả hình như ông, thậm chí cả Barnaba cũng bị lôi cuốn theo sự giả hình của họ. Nhưng khi thấy họ không thẳng thắn sống theo chân lý Tin Mừng, tôi đã nói với Kêpha trước mặt mọi người rằng: “Nếu ông là Do-thái, mà còn sống theo thói người dân ngoại, chứ không theo thói người Do-thái, thì lẽ nào ông bắt ép người dân ngoại phải theo thói người Do-thái sao?

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 116, 1. 2

Ðáp: Hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế gian (Mc 16, 15).

Xướng: Toàn thể chư dân, hãy khen ngợi Chúa! Hết thảy các nước, hãy chúc tụng Người! 

Xướng: Vì tình thương Chúa dành cho chúng ta thực là mãnh liệt, và lòng trung thành của Chúa tồn tại muôn đời. 

Alleluia: Mt 4, 4b

Alleluia, alleluia! – Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra. – Alleluia.

Phúc Âm: Lc 11, 1-4

“Lạy Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Ngày kia, Chúa Giêsu cầu nguyện ở một nơi. Khi Người cầu nguyện xong, có một môn đệ thưa Người rằng: “Lạy Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện như Gioan đã dạy môn đệ ông”. Người nói với các ông: “Khi các con cầu nguyện, hãy nói:

“Lạy Cha, nguyện danh Cha cả sáng. Nước Cha trị đến. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày. Và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha mọi kẻ có nợ chúng con. Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, chính Chúa đã thiết lập lễ tế này để chúng con dâng lên mà tỏ lòng thần phục tôn kính; xin Chúa thương chấp nhận và thánh hoá chúng con, xin cho chúng con được hưởng dồi dào ơn cứu chuộc. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Chúa nhân lành đối với những ai trông cậy vào Người, và đối với tâm hồn kiếm tìm Người.

Hoặc đọc:

Chỉ có một tấm bánh, nên tuy nhiều, chúng ta cũng chỉ là một thân thể, vì hết thảy chúng ta thông phần cùng một tấm bánh, và cùng một chén rượu

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, chúng con vừa lãnh nhận Mình và Máu Ðức Kitô, xin cho chúng con được nên một với Người và no say tình Chúa. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

THIÊN CHÚA LÀ CHA YÊU THƯƠNG
Giuse Vinhsơn Ngọc Biển SSP

Đạo Công Giáo của chúng ta thật hạnh phúc vì được gọi Thiên Chúa là Cha. Đây là đặc ân cao quý mà nhờ Đức Giêsu mặc khải cho, chúng ta mới biết và dám thưa với Thiên Chúa “Ápba – Cha”.

Hôm nay, khi được môn đệ xin Đức Giêsu dạy cầu nguyện, Ngài đã dạy họ cầu nguyện:
Trước tiên cần xác định căn tính là con của các môn đệ với Cha trên trời: “Lạy Cha chúng con là Đấng ngự trên trời”. Khi có chung một Cha, thì ắt sẽ có nhau là anh em.

Thứ hai, đã là con thì luôn mong cho danh Cha của mình được tỏ lộ và nhiều người tin nhận: “Xin làm cho Danh Cha được vinh hiển”; “Triều đại Cha mau đến”.

Thứ ba là nguyện xin cho: “Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”, tức là xin Cha thể hiện mục đích của Người trên nhân loại đã có trong chương trình yêu thương của Người.

Thứ tư, thể hiện lòng trông cậy vào Cha, đồng thời phó thác đời sống xác hồn cho Cha để Người chăm lo: “Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày”.

Thứ năm, ý thức mình là kẻ tội lỗi nên cần Cha tha tội: “Xin tha tội cho chúng con, như chúng con cũng tha cho những người có lỗi với chúng con”, tức là thành khẩn xin Cha tha mọi tội lỗi chúng ta xúc phạm đến Người, cũng như cho ta biết tha thứ các lỗi lầm mà anh em xúc phạm đến ta.

Thứ sáu, ý thức sự mong manh, yếu đuối của bản thân, nên cần Cha bảo vệ: “Xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ”.

Cuối cùng, xin được trao phó mọi sự trong tay Cha, để xin Cha cứu giúp khỏi bị rơi vào tình trạng mất ơn nghĩa cùng Cha: “Nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ”.

Qua kinh lạy Cha, Đức Giêsu dạy các môn đệ cầu nguyện, thì ngay hôm nay, Ngài cũng dạy mỗi người chúng ta hãy cầu nguyện như thế để xứng đáng là con Cha trên trời và có nhau là anh em trong cùng đại gia đình Hội Thánh.

Xin cho chúng ta luôn yêu mến Thiên Chúa và năng cầu khẩn với Người trong tâm tình của người con thảo. Amen.
Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-priority:99; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0cm 5.4pt 0cm 5.4pt; mso-para-margin:0cm; mso-para-margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:10.0pt; font-family:"Calibri","sans-serif"; mso-bidi-font-family:"Times New Roman";}

MỘT NGUYÊN LÝ NỀN TẢNG: LẠY CHA CHÚNG CON…

(Thứ Tư sau Chúa Nhật XXVII TN – Lc 11, 1-5) - Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột

Có người nói rằng các tông đồ và Kitô hữu ngày xưa hơi bị khỏe vì chỉ đọc có một kinh duy nhất: “Lạy Cha chúng con ở trên trời…”. Ngày nay thì đủ các thứ kinh, đọc mỏi miệng luôn. Đọc mỏi miệng mà không biết có sống đức tin đẹp ý Chúa không nhỉ? Một câu hỏi khiến chúng ta phải giật mình để xem lại kiểu cách sống đức tin của mình. Giáo hội minh nhiên khẳng định tầm quan trọng của lời kinh duy nhất mà Chúa Giêsu truyền dạy. Trong các cử hành Phụng vụ (việc thờ phượng công khai chính thức của Giáo hội) thường luôn có kinh Lạy Cha. Và chúng ta phải xác tín rằng nội hàm của lời kinh này chính là nền tảng của đời sống đức tin.

Đến thế gian này sứ mạng chủ yếu của Đức Kitô là mạc khải cho nhân loại chân lý. Lời khẳng định của Chúa Giêsu với Philatô trước khi chịu khổ hình thập giá: “Phải Tôi là Vua, Tôi đến thế gian này là để làm chứng cho chân lý…” (x.Ga 18,37). Chân lý nền tảng mà Người rao giảng và làm chứng bằng cả cuộc đời, nhất là cuộc khổ nạn-phục sinh đó là Đấng dựng nên vũ trụ đất trời, Đấng mà rất nhiều người tin nhận là ông Trời, là Đấng Tạo Hóa chính là Cha Toàn Năng Chí Ái. Tin nhận Người là Cha thì chúng ta phải nhìn nhận và đón nhận nhau như anh chị em một nhà với Người Anh Cả là Giêsu Kitô. Người không chỉ gọi Cha trên trời là “Abba” (ba ơi, bố ơi) mà còn dạy các môn đệ và chúng ta lời kinh duy nhất: Lạy Cha chúng con ở trên trời…”

Đây là nguyên lý nền tảng của đức tin Kitô giáo. Là con cái thảo hiếu thì việc làm rạng rỡ gia phong là điều tất yếu hàng đầu: “Nguyện Danh Cha cả sáng; Nước Cha trị đến”. Và một cách thế bày tỏ lòng hiếu thảo đẹp lòng đấng sinh thành đó là làm hiện thực hóa ý nguyện của các ngài: “Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”. Xin đừng quên là chính chúng ta phải hân hoan và tích cực thực hiện những nội hàm mà chúng ta dâng trong lời kinh Lạy Cha.

Đạo thảo hiếu với bậc sinh thành đòi hỏi chúng ta phải sống với nhau trong tình hiếu đễ huynh đệ, tỉ muội một nhà. Như thế việc sống liên đới, tương thân tương ái với nhau từ chuyện cơm áo gạo tiền đến các mối liên hệ tinh thần khác là điều tất yếu. Cha trên trời đã đoái ban sức khỏe, các khả năng và những điều kiện tự nhiên thì chúng ta phải biết tổng hợp chúng lại để có vật chất đủ đầy tương xứng cho bản thân và cho những anh chị em nghèo hèn, kém phận và thiếu may mắn hơn chúng ta. “Xin Cha cho chúng con lương thực hằng ngày”. Đã nhìn và nhận nhau là anh chị em một nhà thì việc lượng thứ cho nhau về những lỗi phạm vô tình và thậm chí hữu ý là chuyện đương nhiên phải có. “Xin Cha tha tội cho chúng con như chúng con cũng tha kẻ có tội với chúng con”.

Bài đọc thứ nhất minh họa cho sự thật xuất bởi chân lý đức tin nền tảng ở trên. Ngôn sứ Giona sau khi chứng kiến việc Chúa tha thứ cho vua quan và dân thành Ninivê vì họ đã ăn năn sám hối thì đã “làm lẫy” với Chúa. Sau khi rao giảng xong, ông ra ngoài thành ngồi dưới bóng mát một cây dây dưa chờ xem Chúa phạt cả thành. Bỗng có con sâu cắn chết cây dây dưa, ông nóng nực quá nên bực mình xin Chúa cho chết quách cho xong. Thực ra ông bực mình vì thấy Chúa không phạt mà lại tha cho cả thành Ninivê. Và Chúa đã mở mắt mở lòng cho Giona: “Ngươi buồn bực vì dây dưa mà người không mất công vun trồng… Chớ thì Ta không tha thứ cho Ninivê, một thành phố rộng lớn, trong đó có trên một trăm hai mươi ngàn người chưa biết phân biệt tay tả tay hữu mình thế nào, và nhiều súc vật sao?” (Gn 4,9-11). Nếu nghe được lời mạc khải của Con Thiên Chúa làm người, Giêsu Kitô thì hẳn ngài Giona sẽ hiểu là dân thành Ninivê cũng là con của Cha trên trời và chính ông, Giona là anh em của họ.

Khắc ghi chân lý nền tảng của đức tin thì chúng ta không chỉ tránh được nhiều điều đáng tiếc, đáng trách mà còn biết sống liên đới với nhau trong tình yêu thương. “Lạy Cha chúng con ở trên trời…”. (Không phải “Lạy Cha của con hay của riêng con” đâu !). Lời kinh này không thể chỉ ở trên môi miệng mà phải được hiện thực hóa bằng cuộc sống. Vì đó là kinh duy nhất mà Chúa Giêsu truyền dạy.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây