Phải làm cả hai

Thứ năm - 02/12/2021 03:13 | Tác giả bài viết: Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa |   971
“Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về” (Mt 9,37).
Phải làm cả hai

PHẢI LÀM CẢ HAI

(Thứ Bảy sau Chúa Nhật I Mùa Vọng – Mt 9,35-10,1.5-9)

Vào trần gian trong thân phận con người, Chúa Kitô nên giống chúng ta mọi đàng, ngoại trừ tội lỗi (x.Hr 4,15; GS số 22). Trong kiếp phàm hèn. Con Thiên Chúa làm người phải bị điều kiện hóa bởi các quy luật tự nhiên, bị hạn chế bởi thời gian và không gian. Dù rằng đã nỗ lực đi rảo khắp các đô thị và làng mạc để rao giảng Tin Mừng và chữa lành bệnh tật nhưng Chúa Giêsu vẫn chỉ đáp ứng một phần nhỏ nhu cầu thể lý và tâm linh của dân chúng. Tin Mừng tường thuật rằng “khi thấy đám đông dân chúng thì Chúa Giêsu chạnh lòng thương vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt” (Mt 9,36). Chúa Giêsu chạnh lòng không chỉ vì chứng kiến nỗi lầm than khốn khổ của dân chúng mà còn ý thức sự hữu hạn của mình trong kiếp nhân trần. Chính vì thế Người đã chọn gọi nhiều môn đệ làm cộng tác viên cho công cuộc loan báo Tin Mừng, thực thi công trình cứu độ.

Khi sai các môn đệ đi thi hành sứ vụ tông đồ thì Chúa Giêsu truyền dạy các ngài hai điều: Trước hết là xin Thiên Chúa ban ơn soi sáng, thúc đẩy nhiều tâm hồn thiện chí, biết sống cống hiến vì nhân loại: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về” (Mt 9,37). Rồi sau đó Người ban cho các môn đệ “quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền” và sai các ông đi thi hành sứ vụ tông đồ (Mt 10,1-16).

Phải làm cả hai điều Chúa Giêsu truyền dạy là vừa cầu nguyện xin Thiên Chúa ban nhiều thợ gặt và vừa can đảm lên thi hành sứ vụ đánh lưới người cho Thiên Chúa. Phải làm cả hai điều này để tránh hai chước cám dỗ rất có thể làm cho người tông đồ lệch hướng, thậm chí sai đường. Nếu chỉ biết cầu nguyện mà không nhiệt thành dấn thân lên đường thì chúng ta dễ rơi vào chước cám dỗ tìm kiếm sự an thân, thụ động. Mỗi người mỗi việc chứ. Tôi cầu nguyện là đủ rồi. Còn việc lên đường dấn thân ra đi như chiên giữa sói rừng là của người khác.

Xin đừng quên ngay cả những tu sĩ giam mình trong các cánh cổng đan tu vẫn thường xuyên kết hợp lời cầu với những lễ vật hy sinh, với nhiều nỗ lực gắng công trong rất nhiều việc dù có khi chỉ là việc nhỏ (ora et labora). Các đan viện thường dùng thành quả lao công của mình để trợ giúp việc rao giảng Tin Mừng. Và lịch sử cho thấy các đan viện có công rất lớn trong việc hình thành các viện đại học danh tiếng trên thế giới. Với tín hữu giáo dân thì chước cám dỗ này xem ra dễ thấy hơn. Có đó nhiều người “đạo đức” chuyên chăm cầu nguyện xin Chúa ban nhiều thợ gặt và tự lấy thế làm đủ bổn phận. Cách nào đó họ nghĩ rằng việc rao giảng Tin Mừng là của riêng các đấng bậc, các tu sĩ nam nữ.

Trái lại nếu chỉ biết hoạt động tông đồ mà thiếu sự cầu nguyện xin Chúa ban thêm nhiều thợ gặt thì chúng ta lại dễ mắc vào chước cám dỗ tự tôn, tự mãn, thích độc quyền. Chỉ mình tôi là đủ rồi. Chỉ mình nhóm chúng tôi là làm được tất tần tật. Dù rằng phiến diện nhưng chúng ta cũng phải biết xét mình khi đã từng có đó nhận định rằng đã là Bản Quyền giáo phận thì không thích có vị phó hay vị phụ tá. Đã là quản xứ thì thích một mình một cõi. Nếu bề trên có gửi vị phó đến thì đành chịu vậy mà thôi.

Phải làm điều này mà không được bỏ điều kia. Đã cầu xin điều gì thì phải tích cực và nỗ lực làm điều ấy. Đã làm điều gì thì phải ý thức rằng không phải chỉ mình tôi có thể làm được mọi sự mà tất yếu cần có sự cộng tác của rất nhiều người, đặc biệt trong việc tông đồ, mở mang Nước Chúa.

Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây