Lời Chúa THỨ HAI TUẦN 2 MÙA VỌNG

Thứ sáu - 08/12/2023 06:18 |   266
Họ lên mái nhà, dỡ ngói ra, thả người ấy cùng với cái giường xuống ngay chính giữa, trước mặt Đức Giê-su. (Lc 5,17-26)

11/12/2023
THỨ HAI TUẦN 2 MÙA VỌNG
Thánh Đamasô I, giáo hoàng

t2 t2 MVb

Lc 5,17-26


LÒNG KHAO KHÁT CHÚA
Họ lên mái nhà, dỡ ngói ra, thả người ấy cùng với cái giường xuống ngay chính giữa, trước mặt Đức Giê-su. (Lc 5,17-26)

Suy niệm: Mấy người khiêng anh bạn bại liệt không nói một lời, nhưng hành động của họ lại diễn tả mạnh mẽ họ khát khao gặp Chúa như thế nào. Chiếc cáng cồng kềnh, cùng với đám đông đã bít kín mọi lối dẫn họ đến với Đức Ki-tô; nhưng tất cả mọi chướng ngại đó đều không thể ngăn cản họ đem người bạn bại liệt đến với Chúa để được chữa lành. Họ đã tìm ra một cách không tưởng để đạt được điều họ khao khát: dỡ cả mái nhà, đưa bạn mình xuống để gặp được Ngài. Thấy lòng tin mạnh mẽ của họ, Chúa ban ơn gấp bội phần điều họ kêu xin: Ngài chữa lành bệnh phần xác lại còn tha thứ tội lỗi phần hồn. Về phần mình, anh bại liệt không chỉ đáp lại bằng một lời cám ơn, anh về nhà “vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa” (Lc 5,25).

Mời Bạn: Có lẽ số phận ngồi tù là một trong những hoàn cảnh bế tắc nhất của một người, thế nhưng điều đó cũng không thể ngăn cản tâm hồn khao khát Chúa như ĐHY Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận làm chứng: “Ban đêm, các tù nhân thay phiên nhau thờ lạy Chúa. Với sự hiện diện lặng lẽ, Chúa Giêsu Thánh Thể đã làm nên những việc kỳ diệu… Và thế là đêm tối của nhà tù đã trở thành ánh sáng Phục sinh… Nhà tù trở thành trường dạy giáo lý.” Với cuộc sống hiện đại dư thừa tiện nghi vật chất, người ta dửng dưng không cần đến Chúa. Phần bạn, điều gì thúc bách bạn khao khát tìm đến Chúa để được Ngài cứu độ?

Sống Lời Chúa: Trong ngày, bạn dành ít phút hồi tâm hoặc viếng Thánh Thể để khơi dậy lòng khao khát Chúa.

Cầu nguyện: Như nai rừng mong mỏi, tìm về suối nước trong, hồn con luôn mong mỏi, tìm gặp Ngài, lạy Chúa.

Thứ Hai MV II: Lạy Chúa! Người bại liệt sau khi được Chúa chữa lành, đã đứng dậy, vác lấy giường mà đi về nhà. Xin cho chúng con có được sự chữa lành của Chúa, để chúng con cũng có được sức mạnh đứng dậy, thoát ra khỏi những chỗ nằm êm ái, quen thuộc của mình. Xin cho chúng con vùng chỗi dậy, can đảm vác lấy gánh nặng của con người mình, và cùng với Chúa tiến bước trên hành trình mới. Ước chi lời chúng con khẩn cầu vọng tới Tôn Nhan. Xin khơi dậy trong lòng chúng con những ước muốn trong sạch ngay thẳng, hầu giúp chúng con chuẩn bị mừng mầu nhiệm Chúa giáng trần. Amen.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ HAI TUẦN 2 MÙA VỌNG

Ca nhập lễ

Muôn dân hỡi! Lắng nghe lời Chúa, loan truyền cho các miền đất xa xăm. Rằng: Đấng Cứu Độ chúng ta sắp đến. Thôi đừng sợ hãi nữa làm chi!

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa Cha từ ái, ước chi lời chúng con khẩn cầu vọng tới Tôn Nhan. Xin khơi dậy trong lòng các tôi tớ Chúa đây những ước muốn trong sạch ngay thẳng, hầu giúp chúng con chuẩn bị mừng mầu nhiệm Con Chúa giáng trần. Người là Thiên Chúa hằng sống và hiển trị cùng Chúa, hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời.

Bài Ðọc I: Is 35, 1-10

“Chính Thiên Chúa sẽ đến và cứu thoát các ngươi”.

Trích sách Tiên tri I-sai-a.

Sa mạc và hoang địa hãy vui mừng, đồng cỏ hoang hãy hoan hỉ và nở hoa; hãy nở hoa như cây thuỷ tiên, hãy tràn đầy hân hoan và niềm vui! Hoang địa sẽ được vinh quang của núi Li-băng, và vẻ tráng lệ của Các-men và Sa-ron. Chính họ sẽ được thấy vinh quang của Chúa, và vẻ tráng lệ của Thiên Chúa chúng ta.

Hãy nâng đỡ những bàn tay mỏi mệt, và hãy làm vững mạnh những đầu gối rã rời. Hãy nói với những tâm hồn xao xuyến: Can đảm lên, đừng sợ! Này đây Thiên Chúa các ngươi đến để phục thù. Chính Người sẽ đến và cứu thoát các ngươi.

Bấy giờ mắt người mù sẽ sáng lên, và tai người điếc sẽ mở ra. Bấy giờ người què sẽ nhảy nhót như nai, và người câm sẽ nói được, vì nước sẽ chảy lên nơi hoang địa, và suối sẽ chảy nơi đồng vắng. Ðất khô cạn sẽ trở thành ao hồ, và hoang địa sẽ trở nên suối nước. Hang dã thú nơi chó rừng ẩn náu sẽ trở thành vườn lau vườn sậy.

Nơi ấy sẽ có những con đường người ta sẽ gọi là thánh lộ, không tội nhân nào được qua đường đó; đường này sẽ thuộc về các ngươi, và những kẻ ngây thơ sẽ không lạc lối. Ðường ấy sẽ không có vết chân sư tử, và không ác thú nào đi trên đường này, chỉ những kẻ được giải phóng đi trên đó thôi. Những kẻ được Chúa cứu thoát sẽ trở về, và vào thành Sion với lời ca vang, cùng với triều thiên hân hoan trên đầu họ. Họ sẽ được niềm vui và hoan hỉ; họ không còn đau khổ và than van.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 84, 9ab-10. 11-12. 13-14

Ðáp: Này đây Chúa chúng ta sẽ đến và cứu độ chúng ta

Xướng: Tôi sẽ nghe Chúa là Thiên Chúa của tôi phán bảo điều chi? Chắc hẳn Người sẽ phán bảo về sự bình an. Vâng, ơn cứu độ Chúa gần đến cho những ai tôn sợ Chúa, để vinh quang Chúa ngự trị trong đất nước chúng tôi.

Xướng: Lòng nhân hậu và trung thành gặp gỡ nhau, đức công minh và sự bình an hôn nhau âu yếm. Từ mặt đất, đức trung thành sẽ nở ra, và đức công minh tự trời nhìn xuống.

Xướng: Vâng, Chúa sẽ ban cho mọi điều thiện hảo, và đất nước chúng tôi sẽ sinh bông trái. Ðức công minh sẽ đi trước thiên nhan Chúa, và ơn cứu độ theo sau lốt bước của Người.

Alleluia: Lc 3, 4. 6

Alleluia, alleluia! – Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng; và mọi người sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa. – Alleluia.

Phúc Âm: Lc 5, 17-26

“Hôm nay chúng tôi đã thấy những việc lạ lùng”.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Lu-ca.

Ngày ấy, Chúa Giê-su đang ngồi giảng, có cả những người biệt phái và tiến sĩ luật từ các làng mạc xứ Ga-li-lê-a, xứ Giu-đê-a và Giê-ru-sa-lem đến nghe Người, và Người dùng quyền lực của Thiên Chúa chữa nhiều người. Người ta khiêng một người bất toại đến, họ tìm cách vào nhà để đặt người bất toại trước mặt Người. Nhưng không tìm được lối vào, vì dân chúng quá đông, họ liền trèo lên sân thượng và thả người bất toại xuống giữa cử toạ trước mặt Chúa Giê-su. Thấy lòng tin của họ, Người nói: “Hỡi người kia, tội ngươi đã được tha!”

Các luật sĩ và biệt phái bắt đầu lý luận rằng: “Người này là ai mà dám nói phạm thượng? Trừ một mình Chúa, ai có quyền tha tội?” Chúa Giê-su biết rõ điều họ suy tính, liền nói với họ: “Sao các ngươi lại nghĩ trong lòng như vậy? Nói rằng: “Các tội của ngươi đã được tha”, hay nói: “Ngươi hãy đứng dậy mà đi”, đàng nào dễ hơn? Song (như thế là) để các ngươi biết Con Người có quyền tha tội ở dưới đất”. Người nói với người bất toại rằng: “Ta bảo ngươi, hãy chỗi dậy vác giường về nhà”.

Tức thì anh ta chỗi dậy vác giường đi về nhà và ca tụng Thiên Chúa. Ai nấy đều sợ hãi và ngợi khen Thiên Chúa; họ kinh sợ và nói: “Hôm nay chúng ta đã thấy những việc lạ lùng”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, đây là bánh rượu chúng con đã chọn lựa trong muôn vàn phúc lộc chính Chúa đã thương ban. Cúi xin Chúa vui lòng chấp nhận, và làm cho thánh lễ tạ ơn giờ đây chúng con dâng tiến, trở nên bảo chứng ơn cứu độ muôn đời cho chúng con. Chúng con cầu xin…

Lời tiền tụng mùa vọng I

Ca hiệp lễ

Lạy Chúa xin thăm viếng chúng con và ban cho được phúc an bình, để chúng con trung thành theo Chúa và luôn hoan hỷ trước Thánh Nhan.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, Chúa đã dùng bí tích Thánh Thể để dạy chúng con là những kẻ lữ hành dưới thế biết mến yêu và gắn bó với những thực tại bền vững trên trời. Xin cho bí tích chúng con vừa cử hành đem lại cho chúng con muôn vàn ân sủng. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

CHÚA CHỮA NGƯỜI BẤT TOẠI (Lc 5,17-26)
Lm. Giu-se Đinh Lập Liễm

1. Đang lúc Đức Giê-su ngồi giảng dạy trong nhà, người ta khiêng một người bất toại đến. Vì dân chúng quá đông, họ không khiêng vào được đã dỡ ngói mái nhà rồi thòng chiếc chõng người bệnh xuống trước mặt Người. Chúa thấy họ có lòng tin mạnh mẽ như thế nên nói với người bệnh: “Này anh, anh đã được tha tội rồi”. Nhóm biệt phái và luật sĩ không tin nhận Người là Thiên Chúa nên cho lời nói đó là phạm thượng, vì chỉ có mình Thiên Chúa mới có quyền tha tội. Để chứng tỏ mình là Thiên Chúa có quyền tha tội. Chúa bảo người bất toại chỗi dậy vác giường mà về, tức thì anh chỗi dậy vác chõng ra về trước sự kinh ngạc của mọi người.

2. Bệnh bất toại hay bại liệt thường do đứt hay tắc mạch máu não do những chứng áp huyết cao, đau màng óc, chấn thương sọ não, sưng bướu óc, sưng cơ tim, kinh phong hay do vi khuẩn phá hủy tủy sống. Y học ngày nay có thể giải phẫu để nối mạch máu, lấy bướu máu, chạy điện trị liệu vật lý để chữa bệnh tê liệt nhẹ. Đối với chứng bất toại nặng thì khoa học hoàn toàn bất lực. Hiện nay có nhiều người bán thân bất toại hay bất toại hoàn toàn chỉ còn chờ chết thôi.

3. Đức Giê-su cũng tỏ lòng trắc ẩn đối với những bệnh nhân ấy nên đã chữa lành cho một người bị bại liệt. Nhưng cách chữa bệnh của Ngài hôm nay hơi khác thường: thay vì chữa bệnh như thường lệ, Ngài lại tha tội cho bệnh nhân trước rồi mới chữa bệnh sau. Việc làm này khiến các luật sĩ và biệt phái rất tức giận.

Tuy nhiên, Đức Giê-su làm như thế là ngầm bảo họ rằng Ngài có quyền tha tội vì Ngài là Thiên Chúa. Việc làm này cũng nhắc nhở chúng ta phải chữa bệnh bại liệt tâm hồn. Phải chú trọng đến sứ khỏe phần hồn hơn phần xác.

4. Ai cũng biết bại liệt là bất lực, vừa là nỗi khổ cho chính mình vừa là gánh nặng cho thân nhân. Chắc chắn Đức Giê-su thấy nơi người bại liệt nỗi đau khổ về thể xác. Nhưng tại sao câu đầu tiên Ngài nói với anh ta là lời tha tội? Anh ta có tội gì chăng nên mới bị bại liệt như vậy? Người Do thái vẫn có quan niệm như thế: bệnh tật là hậu quả của tội lỗi. Ai mắc bệnh là người có tội, trường hợp của ông Gióp đã nói lên điều đó. Bệnh càng nặng tức là lỗi càng nhiều, và càng nặng thì bệnh càng phát ra bên ngoài tương xứng.

Chắc chắn là Đức Giê-su không đồng ý với quan niệm này. Nhưng chỉ sau này người ta mới tìm ra mầu nhiệm của đau khổ và bệnh tật. Tội lỗi và bệnh tật là hai vấn đề riêng biệt, không liên can gì với nhau; bởi vì có người vừa có bệnh vừa có tội, có người bệnh mà không có tội, có người có tội mà không bệnh. Cho nên khi Chúa nói: “Tội con được tha rồi” là Chúa muốn minh chứng Ngài là Thiên Chúa, Ngài có quyền tha tội.

5. Hành động của những người thân của người bại liệt đáng để mỗi Ki-tô hữu suy nghĩ trong Mùa Vọng này. Họ yêu thương người thân của mình, dù con người ấy không có khả năng hoạt động. Họ tìm cách cứu chữa, không thất vọng, mà công việc ấy chẳng phải dễ dàng. Đám đông không còn là trở ngại không thể vượt qua, bởi tình yêu giúp họ thêm sáng kiến, mở lối đưa người thân của mình đến cùng Đấng Chữa Lành. Dĩ nhiên, Chúa vẫn luôn đòi hỏi người được chữa lành phải có đức tin. Nhưng ở đây, đức tin của những người thân và sự phục vụ đầy yêu thương của họ nâng đỡ đức tin yếu ớt và làm sống lại niềm hy vọng nơi con người bị bệnh tật chôn vùi trong nhiều năm tháng. Những người thân của anh đã giúp anh gặp lại được Đức Giêsu (5 phút Lời Chúa).

6. Qua phép lạ này, chúng ta thấy Chúa thường đáp lại lòng tin và lòng bác ái của người đến kêu xin như Ngài thường nói: “Đức tin của con đã chữa con”. Hôm nay chúng ta phải chân nhận rằng: những người khiêng người bại liệt có lòng tin sâu sắc, lòng tin ấy được biểu lộ qua lòng bác ái chân thật, một tình thương sáng ngời, những việc làm của họ có sức lay động cả trái tim của Đức Giê-su. Và kết quả hết sức tốt đẹp như Tin Mừng hôm nay đã trình bày cho thấy.

7. Truyện: Phép lạ ở Lộ Đức

Serge Francois mắc chứng thoát vị đệm (hernia) từ nhiều năm và được giải phẫu hai lần, khiến cho chân trái gần như hoàn toàn tê liệt. Ngày 12/4/2002, ông đến hang đá Massabielle tại Lộ Đức để cầu nguyện. Ông đã bị một cơn đau khủng khiếp khiến ông tưởng như sắp chết. Sau những giây phút cầu nguyện chỉ vài phút sau đó, cơn đau đã nhường chỗ cho một cảm giác khỏe khoắn và ấm áp. Chân trái ông hết đau và từ từ cử động được.

Ngày 01/12/2008, sau nhiều năm nghiên cứu hồ sơ, Ủy ban Khoa học quốc tế trung tâm hành hương Lộ Đức, gồm khoảng 20 bác sĩ (có cả thành viên không Công giáo và vô thần), nhìn nhận rằng việc khỏi bệnh của Francois không thể giải thích được về mặt y khoa, vì diễn ra bất ngờ, toàn diện và lâu bền mà không qua bất cứ một trị liệu y khoa.

Thiên Chúa chọn Lộ Đức để biểu lộ tình thương của Ngài qua trung gian nhờ lời cầu bầu của Đức Mẹ. Qua đó, Ngài đã bày tỏ vinh quang cho nhân loại, khi chữa lành nhiều bệnh tật của nhiều anh chị em được đem đến Lộ Đức.

TRỞ NÊN MỘT NGƯỜI BẠN
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Không tìm được lối đem người ấy vào, họ lên mái nhà, dỡ ngói ra, thả người ấy cùng với cái giường xuống ngay chính giữa, trước mặt Chúa Giêsu”.

Phillips Brooks, một giáo sĩ rất bận rộn. Khi ông sắp qua đời, một bạn trẻ viết thư hỏi bí quyết về sự thanh thản của ông. Brooks hồi âm, “Càng về chiều, tôi càng xác tín, những ngày cuối đời là những ngày bình an, viên mãn nhất. Đó là một sự hiểu biết sâu sắc, chân thật hơn về tình yêu đối với Chúa Giêsu. Tôi không thể diễn tả; nhưng Ngài ở đây, biết tôi và tôi biết Ngài, một điều thực nhất trên thế giới; và mỗi ngày, nó càng thực hơn! Tôi tự hỏi, hiểu biết này sẽ phát triển đến mức nào nếu những ngày này cứ kéo dài? Vì Ngài đã thực sự trở nên một người bạn của tôi!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Ngài đã thực sự ‘trở nên một người bạn’ của tôi!”. Tin Mừng hôm nay mời chúng ta nhìn vào những người bạn của kẻ bất toại; đồng thời, chiêm ngắm ‘Giêsu’, người bạn của tất cả những ai muốn có Ngài là bạn. Để đến lượt họ, ‘trở nên một người bạn!’.

“Không tìm được lối đem người ấy vào”, các bạn của người bất toại đưa ra một quyết định không thể táo bạo hơn. Họ là một phần của phép lạ! Không có họ, chưa chắc phép lạ đã xảy ra. Đó là những ‘nghệ sĩ’ đầy lòng tin đã cống hiến ‘một màn diễn’ ngoạn mục cho Tin Mừng! Chúa Giêsu không thể lờ đi ‘chiếc võng ru người’ đong đưa trên đầu Ngài, sừng sững trước mặt Ngài. Tin Mừng nói, “Thấy họ có lòng tin”. Ngài đánh giá cao cái họ có, ‘lòng tin’ của những người bạn và của chính người bệnh. Mùa Vọng, mùa ‘trở nên một người bạn’ đầy lòng tin! Thật thú vị, ‘trở nên một người bạn’ đầy lòng tin là phép lạ thực sự của Mùa Vọng, còn hơn cả được chữa lành!

Bài đọc Isaia hôm nay nói, “Hãy làm cho những bàn tay rã rời nên mạnh mẽ, cho những đầu gối bủn rủn được vững vàng… Thiên Chúa của anh em đây rồi!”. Những lời đầy khích lệ này một lần nữa được lặp lại trong Thánh Vịnh đáp ca, “Kìa Thiên Chúa chúng ta đến cứu chúng ta!”. Mùa Vọng, mùa bạn và tôi đến với những tâm hồn xao xuyến, nói với họ rằng, “Chính Chúa sẽ đến cứu anh em!”. Và cách tốt nhất, nhanh nhất để làm điều này là đưa họ đến với “Giêsu Thánh Lộ”, như cách nói của Isaia. Có Giêsu, “sa mạc sẽ mừng vui, đồng khô sẽ hoan hỷ”; vì lẽ, Ngài là “mạch suối vọt lên nơi hoang địa” linh hồn, là “sông chảy nơi đồng vắng” lòng người; với Ngài, “người mù sẽ thấy, người điếc sẽ nghe, và người què sẽ nhảy nhót như nai!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Ngài đã thực sự ‘trở nên một người bạn’ của tôi!”. Không chỉ là một người bạn, “Giêsu” còn là Đấng giải thoát. Mùa Vọng, mùa nhắc nhở chúng ta, Ngài là “Một Người Bạn Cứu Độ”, và là một người bạn lý tưởng cho tất cả những ai muốn ‘trở nên một người bạn’. Trên các bàn thờ, Ngài đang tiếp tục ‘trở nên một người bạn’ hiến thân cho kẻ mình yêu, cách riêng cho những ai muốn bắt chước Ngài để hiến thân phục vụ tha nhân. Thế giới đang rất bất an, bao người đang rã rời, bủn rủn. Hơn bao giờ hết, bạn và tôi được mời gọi trở nên những ‘Giêsu khác’, ra đi khơi niềm cảm hứng, thắp lên hy vọng cho bao tâm hồn trong môi trường mình.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, ước gì ngày sống của con cũng viên mãn và bình an khi có Chúa là bạn; hầu con thực sự luôn ‘trở nên một người bạn’ cho tất cả những ai đang lẻ loi, trống vắng!”, Amen.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây