Lời Chúa THỨ HAI TUẦN I MÙA VỌNG

Thứ sáu - 29/11/2024 18:49 |   54
“Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.” (Mt 8, 5-11)
02.12.2024
THỨ HAI TUẦN I MÙA VỌNG
 
t2 t1 MV
Mt 8, 5-11
 

TÌNH NGƯỜI – TÌNH CHÚA
“Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.”
(Mt 8, 5-11)

Suy niệm: Nếu như viên đại đội trưởng Rôma nài xin Chúa Giêsu đến chữa cho người con duy nhất của ông khỏi bệnh thì chẳng mấy ngạc nhiên. Thế nhưng người mà ông cầu xin cho ở đây chỉ là một tên đầy tớ, nhưng là một tên nô lệ được đối xử cách ân cần như một người đáng quí trọng. Thái độ nhân bản cao đẹp đó đã đưa ông đến thật gần ngưỡng cửa của lòng tin đích thực mà chúng ta thấy được qua lời phát biểu chân thành: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.” Ông làm chứng rằng tình người chính là mảnh đất tốt để hạt giống đức tin nảy nở.

Mời Bạn: Trong ca khúc “Dấu chấm hỏi, ” nhạc sĩ Thế Hiển than thở: “Đứa bé mồ côi, đang nằm co ro như dấu chấm hỏi đặt giữa cuộc đời. Tại sao sinh em trong cuộc đời? Mà sao không cho em tình người? Em nào có tội gì đâu?” Trong “mùa Vọng” hiện nay của nhân loại, biết bao mảnh đời bất hạnh đang kêu gào vì thiếu đói tình người. Bạn nhớ rằng mỗi con người, dù bé nhỏ, xấu xí, bệnh tật cũng mang trong mình hình ảnh của Thiên Chúa. Chúa Giêsu xuống thế làm người để đem tình Chúa gieo vào thế giới để tình người được nảy nở và hình ảnh của Thiên Chúa được lớn lên trong tâm hồn mỗi người.

Chia sẻ: Bạn nghĩ gì khi nói mến Chúa yêu người là chu toàn luật Chúa?

Sống Lời Chúa: Cắt bỏ những khoản chi tiêu xa xỉ để giúp người nghèo.

Cầu nguyệnLạy Chúa, xin cho chúng con có cặp mắt tâm hồn nhạy bén để nhận ra hình ảnh Chúa nơi mỗi người và yêu thương họ bằng chính tình yêu của Chúa. Amen.

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ HAI TUẦN I MÙA VỌNG

Ca nhập lễ

Hỡi muôn dân hãy nghe lời Chúa, hãy loan truyền lời Chúa khắp tận cùng trái đất: Đây Đấng Cứu Độ chúng ta sắp đến, và các ngươi đừng sợ chi nữa.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa là Ðấng chúng con tôn thờ, xin cho chúng con hằng tha thiết đợi chờ Ðức Ki-tô ngự đến, để khi đến gõ cửa, Người thấy chúng con đang tỉnh thức cầu nguyện, và hân hoan ca tụng Người. Người là Thiên Chúa hằng sống và hiển trị cùng Chúa hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời.

Bài Ðọc I: Is 4, 2-6

“Những kẻ được giải phóng sẽ nhảy mừng”.

Trích sách Tiên tri Isaia.

Ngày ấy, dòng dõi Chúa sẽ trở nên huy hoàng vinh quang, hoa màu trên đất sẽ dồi dào, và số người trong dân Isarel được giải phóng sẽ nhảy mừng. Những ai còn sót lại ở Sion và còn sống sót ở Giêrusalem sẽ được gọi là thánh, tất cả những ai sẽ được ghi tên để sống trọn đời ở Giêrusalem. Khi Chúa đã dùng thần trí thẩm xét và thiêu đốt mà tẩy bỏ những tồi bại của các thiếu nữ Sion, và đã tẩy rửa Giêrusalem cho sạch những vết máu, thì lúc đó Chúa sẽ đến trên khắp miền núi Sion và những nơi kêu cầu Người, như đám mây ban ngày và như cột khói hoặc như ánh lửa sáng rực ban đêm, vì trên tất cả, vinh quang Thiên Chúa sẽ là một phương du và là một lều vải để che khỏi sức nóng ban ngày, để làm nơi an toàn trú ẩn khỏi giông tố và mưa sa.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 121, 1-2. 3-4a. 4b-5. 6-7. 8-9

Ðáp: Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi: “Chúng ta sẽ tiến vào nhà Chúa”

Xướng: Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi: “Chúng ta sẽ tiến vào nhà Chúa”. Hỡi Giêrusalem, chân chúng tôi đang đứng nơi cửa thành rồi

Xướng: Giêrusalem được kiến thiết như thành trì, được cấu tạo kiên cố trong toàn thể. Nơi đây các bộ lạc, các bộ lạc của Chúa tiến lên

Xướng: Theo luật pháp của Israel, để ngợi khen danh Chúa. Tại đây đã đặt ngai toà thẩm phán, ngai toà của nhà Ðavít.

Xướng: ngươi được an ninh. Nguyện cho trong thành luỹ được bình an, và trong các lâu đài của ngươi yên ổn.

Xướng: Vì anh em và bằng hữu của tôi, tôi nguyện chúc: bình an cho ngươi! Vì nhà Chúa là Thiên Chúa chúng ta, tôi khẩn cầu cho ngươi những điều thiện hảo. 

Alleluia: x. Tv 79, 4

Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, xin đoái nhìn chúng con, xin tỏ nhan thánh Chúa, thì chúng con sẽ được rỗi. – Alleluia.

Phúc Âm: Mt 8, 5-11

“Nhiều người từ phương đông và phương tây sẽ đến trong nước trời”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu vào thành Capharnaum, thì có một viên đại đội trưởng đến thưa Chúa rằng: “Lạy Thầy, thằng nhỏ nhà tôi đau nằm ở nhà, nó bị tê liệt và đau đớn lắm!” Chúa Giêsu phán bảo ông rằng: “Tôi sẽ đến chữa nó”. Nhưng viên đại đội trưởng thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tôi không đáng được Thầy vào dưới mái nhà tôi, nhưng xin Thầy chỉ phán một lời, thì thằng nhỏ của tôi sẽ lành mạnh. Vì chưng, cũng như tôi chỉ là người ở dưới quyền, nhưng tôi cũng có những người lính thuộc hạ, tôi bảo người này đi thì anh đi; tôi bảo người kia đến thì anh đến; tôi bảo gia nhân làm cái này thì nó làm!” Nghe vậy, Chúa Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel. Ta cũng nói cho các ngươi biết rằng: nhiều người từ phương đông và phương tây sẽ đến dự tiệc cùng Abraham, Isaac và Giacóp trong nước trời. Còn con cái trong nước sẽ bị vứt vào nơi tối tăm bên ngoài, ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, đây là bánh rượu chúng con đã chọn lựa trong muôn vàn phúc lộc chính Chúa đã thương ban. Cúi xin Chúa vui lòng chấp nhận, và làm cho thánh lễ tạ ơn giờ đây chúng con dâng tiến, trở nên bảo chứng ơn cứu độ muôn đời cho chúng con. Chúng con cầu xin…

Lời tiền tụng mùa vọng I

Ca hiệp lễ

Lạy Chúa, xin đến viếng thăm chúng con trong sự bình an, để với tâm hồn ngay thẳng, chúng con được vui mừng trước nhan thánh Chúa.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, Chúa đã dùng Bí Tích Thánh Thể để dạy chúng con là những kẻ lữ hành dưới thế biết mến yêu và gắn bó với những thực tại bền vững trên trời. Xin cho Bí Tích chúng con vừa cử hành đem lại cho chúng con muôn vàn ân sủng. Chúng con cầu xin…

 

Suy niệm

CHÚA ƠI, XIN VỀ VỚI CON ĐI (Mt 8,5-11)
Giuse Vinhsơn Ngọc Biển SSP

Trong lớp Giáo Lý dự tòng, có một bà năm nay đã gần 80 tuổi xin theo học. Bà góa chồng đã 7 năm.  Từ ngày chồng bà chết, nhiều lần bà muốn theo đạo, nhưng vì nhiều lý do khách quan, bà không thực hiện được tâm nguyện của mình.

Đến nay, thuận lợi, bà xin học đạo để được gia nhập Giáo Hội. Trước khi ban Bí tích Rửa tội cho bà, cha xứ có hỏi: “Bà có ý định theo đạo lâu chưa?”; Bà trả lời: “Khoảng 7 năm”; Cha xứ hỏi tiếp: “Thế bà muốn theo Chúa, nhưng bà có cầu nguyện với Chúa bao giờ không?” Bà nói: “Thưa có”; “Bà cầu nguyện thế nào”; “Thưa Cha, con cầu nguyện rằng: ‘Chúa ơi, xin Chúa về với con đi!’”. Cha xứ tỏ vẻ thán phục niềm tin chân thành và đơn sơ của bà, và ngài đã sẵn lòng Rửa tội cho bà để bà được gia nhập Giáo Hội.

Câu chuyện của bà cụ rất trùng hợp với một nhân vật cũng khá đặc biệt trong bài Tin Mừng hôm nay, đó là viên sĩ quan, người dân ngoại. Ông là một người ngoại đạo, tức không thuộc về Dothái giáo, nhưng tâm hồn lại có đạo hơn ai hết bởi sự chân thành, đơn sơ nhưng mãnh liệt nơi ông. Vì thế, ông đã được thúc đẩy từ bên trong, nên ông nhận ra Đức Giêsu là Đấng Cứu Thế, trong khi những người Dothái lại không nhận ra!

Khi nhận ra Đức Giêsu là Đấng Thiên Sai, ông đã đặt niền tin tuyệt đối nơi Ngài, vì thế, Đức Giêsu đã lên tiếng khen ngợi ông: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel”. Ơn thánh của Chúa đã thực sự bén rễ sâu trong tâm hồn người dân ngoại này, vì ông khiêm tốn và sẵn sàng mở lòng để cho ơn thánh của Chúa được tác sinh nơi ông.

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mặc khải về ơn cứu độ phổ quát của Thiên Chúa được dành cho hết mọi người. Vì thế, chúng ta không cất dấu hay để ơn Chúa vào nơi an toàn, mà phải vươn ra đến với hết mọi người, mọi nơi, nhất là những anh chị em chưa nhận biết Chúa.

Cần tránh lối quan niệm từ lâu: chỉ những người Công Giáo mới được ơn cứu độ! Những người ngoài Giáo Hội không xứng đáng để đón nhận hồng ân cứu chuộc của Thiên Chúa. Tránh sự kỳ thị, phe phái, tôn giáo, văn hóa xã hội, địa vị, nghề nghiệp… để nhận cái hay, cái phải, cái tốt của tha nhân mà noi theo, học hỏi, nếu điều đó phù hợp với đạo lý Tin Mừng. Tránh thái độ hẹp hòi, cục bộ, mặc cảm, yên trí đến bất công, khiến chúng ta đi sai đường lối cứu độ của Thiên Chúa và xa cách tha nhân.

Bước vào Mùa Vọng, mỗi người chúng ta cùng nhau nhìn lại cuộc sống, cách cư xử của mình với anh chị em xung quanh: đã có lần nào vì hẹp hòi mà ta ngăn cản ơn Chúa đến với người khác không? Hay nhiều khi chúng ta không dám dời bỏ chốn an thân, an cư để đến với những người đang cần sự giúp đỡ của chúng ta?

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con được yêu mến Chúa, tin tưởng vào Chúa, sống khiêm tốn, quảng đại với tha nhân. Amen.
 

CHÌA KHÓA VÀO NƯỚC TRỜI: LÒNG TIN

(Thứ Hai sau Chúa Nhật I Mùa Vọng – Mt 8,5-11) Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột

Trong Nghi thức khai tâm Kitô giáo cho người lớn, Giáo hội dạy anh chị em dự tòng rằng đức tin là chìa khóa mở ra con đường đem lại cho họ sự sống đời đời. Tin Mừng hôm nay ngày thứ Hai sau Chúa Nhật I Mùa Vọng tường thuật chuyện một viên đại đội trưởng người Rôma, gốc lương dân, có người đầy tớ bị tê bại, ông đến xin Chúa Giêsu chữa lành. Chúa Giêsu nói là chính Người sẽ đến nhà chữa cho nó. Viên đại đội trưởng đã đáp: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh. Vì tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này: Đi!, là nó đi, bảo người kia: Đến!, là nó đến, và bảo người nô lệ của tôi: Làm cái này!, là nó làm. Nghe vậy, Chúa Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: Tôi bảo thật các ông: Tôi không thấy một người Israel nào có lòng tin như thế” (x.Mt 8,5-10).

Sau khi nói những lời ấy thì Chúa Giêsu còn cho thấy thêm một sự thật khiến chúng ta phải vừa kinh ngạc vừa phải biết xét đo lòng tin mình: “Tôi nói cho các ông hay: “Từ phương Đông phương Tây, nhiều người sẽ đến cùng dự tiệc cùng các tổ phụ Abraham, Isaác và Giacóp trong Nước Trời. Nhưng con cái Nước Trời thì sẽ bị quăng ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc, nghiến răng” (Mt 8,11-12).

Qua câu chuyện trên và đặc biệt qua những lời khẳng định có tính cách long trọng của Chúa Giêsu với hạn từ mở đầu “Quả thật” (Amen) thì chúng ta xác tín rằng lòng tin không hệ tại ở tôn giáo này hay tôn giáo kia, dân tộc này hay quốc gia nọ… Vì bằng chứng là nhiều người Do Thái giáo thời bấy giờ, dù là dân được Thiên Chúa tuyển chọn, nhưng chưa có lòng tin mạnh mẽ như vị đại đội trưởng gốc dân ngoại kia. Và khi Chúa Giêsu nói người ta từ Đông chí Tây vào dự tiệc Nước Trời thì hẳn Người muốn khẳng định rằng họ đã có lòng tin cách nào đó. Vậy thử hỏi lòng tin là gì? Dựa vào các dữ kiện liên quan đến vị đại đội trưởng chúng ta có thể nhận ra một vài dự thật về lòng tin như sau:

Lòng tin là thái độ sống được kết hợp giữa tình yêu và sự luận lý của trí khôn. Chỉ là một người đầy tớ trong nhà thế mà vị đại đội trưởng đã yêu thương đến nỗi tự mình thân chinh đến gặp Chúa Giêsu để cầu xin ơn chữa lành. Rồi khi nghe Chúa Giêsu nói sẽ đến nhà thì ông đã xin Người khỏi cần đến vì sợ rằng Người sẽ bị lỗi luật Do Thái giáo. Người Do Thái giáo vào nhà dân ngoại là mắc phải ô uế. Ông đã dùng luận lý dựa trên khả năng và quyền hạn nhỏ bé của mình để vững vàng tin vào quyền năng của Chúa Giêsu rồi xin Người khỏi cần cần đến nhà mà chỉ phán một lời thì đầy tớ ông sẽ lành mạnh. Giáo hội dạy đức tin trên hết là ơn Chúa ban, nhưng phần con người cần đón nhận bằng tấm lòng thành và sự hiểu biết của trí khôn.

Một biểu hiện của lòng tin đó là khiêm nhu nhìn nhận sự hạn chế và bất lực của mình trước nhiều hiện thực của cuộc sống và rồi phó thác cậy trông vào Đấng quyền năng trên mình. Vị đại đội trưởng hiểu rằng dù mình có thể sai bảo thuộc hạ hay gia nhân làm điều này làm điều kia, nhưng ông không chỉ ý thức rõ mà còn chân nhận rằng ông bất lực trước bệnh tật người người đầy tớ. Người có lòng tin không chỉ khiêm nhu nhìn nhận mình không chỉ bất lực trước nhiều thiện hảo đời này mà con bất lực trước hạnh phúc vĩnh cửu mai sau. Từ động thái khiêm nhu này đã và đang có rất, rất nhiều người từ Đông chí Tây, từ Bắc chí Nam biết hướng tâm hồn lên Đấng trên cao với lòng cậy trông, sự khẩn nài. Và lòng thành của họ đã được Thiên Chúa đoái nhận.

“Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời thì linh hồn con sẽ lành mạnh”. Giáo hội lấy lại lời của viên sĩ quan đại đội trưởng xưa để đoàn tín hữu tuyên xưng đức tin trước khi lãnh nhận Thánh Thể. Tuyên xưng đức tin là với cả tấm lòng thành và lý trí suy biết, nhìn nhận Chúa Giêsu hiện diện thực sự trong bí tích Thánh Thể. Tuyên xưng đức tin là khiêm nhu nhìn nhận mình không đáng rước Chúa ngự vào lòng, nhưng nhờ Chúa đoái thương ngự đến thì mình sẽ nên xứng đáng hơn. Và một nét biểu hiện trở nên xứng đáng hơn khi Chúa thương ngự đến nhà như trong trường hợp ông Giakêu đó là ông đã đổi thay, nghiêm chỉnh sống đức công bình và quảng đại sống đức ái (đền trả gấp bốn cho người bị hại và chia sẻ một nửa gia tài cho kẻ khó) (x.Lc 19,1-10).

Lạy Chúa, con tin, nhưng xin củng cố đức tin còn non kém của chúng con.

XIN NGỰ ĐẾN GIẢI THOÁT
(THỨ HAI TUẦN 1 MÙA VỌNG)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Hai Tuần 1 Mùa Vọng này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa là Đấng chúng ta tôn thờ, xin Chúa cho chúng ta hằng tha thiết đợi chờ Đức Kitô ngự đến, để khi đến gõ cửa, Người thấy chúng ta đang tỉnh thức cầu nguyện, và hân hoan ca tụng Người.

Tha thiết đợi chờ Đức Kitô ngự đến, với lòng tin vững vàng vào lời Chúa hứa, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, ngôn sứ Isaia cho thấy: Những lời hứa đầy nhiệt tình cho một tương lai xa xăm. Ngôn sứ cho thấy cảnh tượng tương phản giữa một bên là Thành Thánh sa đoạ và một bên là sự trung thành của Chúa, Chúa trung thành sẽ có tiếng nói quyết định và Giêrusalem sẽ trở nên điểm thu hút đối với những người đi tìm kiếm Thiên Chúa thật. Tất nhiên, những người này phải lo thanh luyện tâm hồn và thay đổi đời sống. Trong tương lai, núi Nhà ĐỨC CHÚA đứng kiên cường vượt đỉnh các non cao, vươn mình trên hết mọi ngọn đồi… Đến đây, ta cùng lên núi ĐỨC CHÚA, lên Nhà Thiên Chúa của Giacóp. Người dạy ta biết lối của Người và bước theo đường Người chỉ vẽ. Đấng gọi là Đức Kitô sẽ đến! Khi Người đến, Người sẽ loan báo cho chúng ta mọi sự.

Tha thiết đợi chờ Đức Kitô ngự đến, với lòng khao khát ơn cứu độ cho tất cả mọi người, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Carôlô Borômêô nói: Mỗi năm khi cử hành mầu nhiệm này, Giáo Hội có ý khuyên mời chúng ta luôn nhớ đến tình yêu vô ngần Thiên Chúa đã biểu lộ cho chúng ta. Giáo Hội dạy chúng ta rằng cuộc giáng lâm của Đức Kitô không chỉ sinh ích cho những ai sống trong thời Đấng Cứu Thế; Giáo Hội cũng dạy rằng hiệu lực của cuộc giáng lâm này còn phải chuyển đến tất cả chúng ta… Hãy rúc tù và tại Xion, mời gọi các dân ngoại, và loan báo cho dân chúng rằng: Kìa Thiên Chúa, Đấng cứu độ chúng ta đang tới.

Tha thiết đợi chờ Đức Kitô ngự đến, với niềm vui sướng trẩy lên đền thánh Chúa, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, ngôn sứ Isaia cho thấy: Đức Chúa quy tụ muôn dân cho hưởng hòa bình vĩnh cửu trong Nước Thiên Chúa. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 121, vịnh gia đã cho thấy: Ta vui mừng trẩy lên đền thánh Chúa. Vui dường nào khi thiên hạ bảo tôi: Ta cùng trẩy lên đền thánh Chúa! Và giờ đây, Giêrusalem hỡi, cửa nội thành, ta đã dừng chân. Giêrusalem khác nào đô thị được xây nên một khối vẹn toàn. Từng chi tộc, chi tộc của Chúa, trẩy hội lên đền ở nơi đây.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, xin ngự đến mà giải thoát chúng con; xin tỏa ánh tôn nhan rạng ngời, để chúng con được ơn cứu độ. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc trong Nước Trời. Tất cả mọi người đều được mời đến dự tiệc Nước Trời, Chúa sẽ ngự đến giải thoát tất cả chúng ta, Chúa sẽ chiếu tỏa ánh tôn nhan rạng ngời để cho tất cả chúng ta được hưởng ơn cứu độ, phần của chúng ta là: tha thiết đợi chờ Chúa đến với thái độ tỉnh thức và cầu nguyện. Đây là thời thuận tiện, đây là ngày cứu độ, ngày bình an và hoà giải; đây là thời mà xưa kia, các tổ phụ và các ngôn sứ đã hết lòng mong ước và liên lỉ nài xin. Đức Kitô đã giáng thế một lần duy nhất khi Người nhập thể, thì ngày nay, bất cứ giờ phút nào, Người cũng sẵn sàng lại đến với chúng ta, để ở trong tâm hồn chúng ta và ban ơn thánh dồi dào, nếu về phía mình, chúng ta dẹp bỏ mọi trở ngại. Để nghênh đón Đức Kitô ngự đến, lòng trí chúng ta phải được chuẩn bị thật chu đáo, ước gì chúng ta hằng tha thiết đợi chờ Đức Kitô ngự đến, để khi đến gõ cửa, Người thấy chúng ta đang tỉnh thức cầu nguyện, và hân hoan ca tụng Người. Ước gì được như thế!

CHIỀU KÍCH VÔ CÙNG
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Dân dân lũ lượt đưa nhau tới, nước nước dập dìu kéo nhau đi!”.

Trong “Cuộc Chiến” - “The Fight” - John White viết, “Một nhân chứng tốt khác hẳn một người bán hàng! Như một bảng chỉ đường - không quan trọng người ấy trẻ, già, nam, nữ, đẹp hay ít đẹp - chỉ cần chỉ đúng hướng, dễ hiểu. Là chứng nhân Chúa Kitô, bạn phải sống làm sao để chỉ được ‘chiều kích vô cùng’ ơn Ngài cứu độ!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Bàn tiệc Lời Chúa trong suốt Mùa Vọng sẽ cống hiến cho chúng ta những sơn hào hải vị từ các bài đọc Cựu Ước, đặc biệt với Isaia, vốn được gọi là “Phúc Âm thứ năm”. Chẳng hạn hôm nay, Isaia nói đến “Núi Nhà Đức Chúa”, nơi “Dân dân lũ lượt đưa nhau tới, nước nước dập dìu kéo nhau đi!”. Qua đó, vị ngôn sứ tiên báo một ‘chiều kích vô cùng’ của ơn cứu độ!

Ở Cận Đông cổ đại, núi được coi là nơi ở của thần linh; Isaia ngước nhìn núi Nhà Đức Chúa Giêrusalem và tiên báo các cuộc hành hương của muôn dân mai ngày. Mùa Vọng, mùa ngước nhìn Đền Thờ Giêsu, nơi các dân với con số muôn vàn sẽ đổ về. Vào buổi đầu của Kitô giáo, nào ai có thể nghĩ một ngày nào đó, mối hiệp thông của nó sẽ lên tới con số ‘tỷ’, một con số không hề có trong bất kỳ từ vựng nào của các bút tích cùng thời!

Cũng từ Giêrusalem, rồi đây, với các môn đệ Giêsu, Tin Mừng cứu độ sẽ được loan đi tận chân trời góc biển, bất chấp mọi biên giới, vượt quá mọi lãnh thổ… đạt đến một ‘chiều kích vô cùng’ trong các tâm hồn, trong triệu con tim. Và Giêrusalem không cần - và không còn - là trung tâm thờ tự; vì ở đâu có Kitô hữu, ở đó có Đền Thờ và sự hiện diện của Chúa Giêsu Kitô. Thông điệp họ rao truyền là thông điệp hoà bình, yêu thương, “Họ đúc gươm đao thành cuốc thành cày”, một thông điệp không chỉ để rao giảng nhưng để sống trong bác ái, “Rèn giáo mác nên liềm nên hái!”.

Vậy mà, để có thể loan truyền sứ điệp đó, bạn và tôi cần được ‘lấp đầy’ bởi Giêsu; và cùng Ngài, đến với các tâm hồn, nói với họ như Isaia đã nói, “Hãy đến, ta cùng đi!”; Thánh Vịnh đáp ca có chung một tâm tình, “Ta vui mừng trẩy lên đền thánh Chúa!”.

Thật trùng hợp, Tin Mừng hôm nay nói đến sự lấp đầy đó. Chúa Giêsu không cần lấp đầy nhà viên đại đội trưởng ngoại giáo - “Tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi” - nhưng Ngài cần lấp đầy lòng ông, một người đại diện cho thế giới ngoại giáo. Và quả vậy, “Tôi không thấy một người Israel nào có lòng tin như thế!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Dân dân lũ lượt đưa nhau tới, nước nước dập dìu kéo nhau đi!”. Có biết bao anh chị em của thế giới ngoại giáo cần được chỉ đường. Mùa Vọng, mùa bạn và tôi nhìn lại bảng chỉ đường - ơn gọi - của mình. Tôi có chỉ đúng hướng Đền Giêsu? Mùa Vọng, mùa nhìn lại lòng mình, ở đó có sự lấp đầy của Giêsu? Vì thế, mùa Vọng, còn là mùa mời Giêsu vào nhà, nếu ở đó, vắng bóng Ngài. Hãy nhìn viên đại đội trưởng! Bằng cách tự coi mình ‘bất xứng’, vô tình, ông đã tỏ ra ‘rất xứng’ để Giêsu không chỉ vào nhà mà còn ‘vào lòng’ ông; vì vào nhà mà chẳng vào lòng cũng bằng không. Để một khi đầy Giêsu, bạn mới có thể là một bảng chỉ đường “đúng hướng, dễ hiểu” và chỉ được ‘chiều kích vô cùng’ ơn Ngài cứu độ!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con lơi lỏng! Thay vì chỉ Giêsu, con chỉ về con; thay vì chỉ về ‘chiều kích vô cùng’, con chỉ về ‘những chiều kích có cùng!’”, Amen.

 

AUDIO
Suy niệm Lời Chúa Thứ Hai sau Chúa Nhật 1 Mùa Vọng -C

 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây