Thiên Chúa đã yêu chúng ta trước
Thánh Gioan Tông Đồ đã khẳng định một sự thật mà nhiều khi chúng ta đã hiểu sai: Thiên Chúa đã yêu chúng ta trước (1Ga 4,19). Chúng ta dễ thường nghĩ: theo đạo là chọn yêu mến Chúa và phụng sự Chúa ở đời này, để sau này được thưởng công trên thiên đàng.
Theo kiểu suy luận này thì phần chủ đạo là con người và Thiên Chúa là Đấng ban ơn trợ giúp chúng ta vượt qua những nghi nan và những gian nan để trung thành với Chúa cho đến trọn đời. Đúng ra, chúng ta phải xác tín rằng: Thiên Chúa lãnh phần chủ đạo trong cuộc đời chúng ta, nhất là trong đời sống đức tin của ta. Thiên Chúa đã yêu mỗi người bằng một tình yêu muôn thuở, đã xếp đặt để tôi hiện hữu, đã âu yếm chăm sóc cuộc đời tôi và dìu tôi vào huyền diệu của tình yêu với Ngài. Mọi công việc tôi làm từ khởi sự cho đến hoàn thành đều nhờ bởi ơn Chúa, phần nỗ lực của tôi chỉ là nhỏ bé.
Có câu chuyện kể rằng: Hai người bạn chơi thân với nhau, một hôm họ chia tay nhau lên đường để tìm kiếm điều quý giá nhất trong cuộc đời, hẹn ngày tái ngộ nơi làng quê. Người thứ nhất vừa rảo quanh các thành phố vừa suy nghĩ: trên trần gian này có gì là quý giá hơn kim cương? – Thế là anh đã tìm kiếm được một viên kim cương rất lớn, anh trở về làng và chờ đợi người bạn. Còn người kia thì nghĩ: trên đời này, có gì quý giá hơn chân lý? – Thế là anh rảo quanh nhiều tu viện để tầm sư học đạo. Anh chìm đắm trong nguyện cầu và suy tư, nhưng dường như vẫn chưa thỏa mãn được khao khát về chân lý… Đến một hôm, anh ngao du sơn thủy, thấy giữa một hồ nước mênh mông phẳng lặng, có đàn vịt con đang bơi lội quanh một con vịt mẹ, bầy con thì cứ chạy tứ phía vui đùa và thích khám phá, con vịt mẹ vất vả tìm kiếm bao bọc từng đứa con được an toàn. Anh này chợt mỉm cười, một nụ cười thỏa mãn vì đã hiểu được chân lý: con người mải đi tìm Thiên Chúa, nhưng thực ra Thiên Chúa luôn đi bước trước để tìm kiếm con người, lo liệu cho từng đứa con được hạnh phúc.
Sách Sáng Thế kể rằng con người đã phạm tội khi nghi ngờ tình Chúa, họ nghe theo lời con rắn nói rằng: Chúa không cho họ ăn cây giữa vườn vì Ngài biết ngày nào họ ăn trái ấy thì họ sẽ thông biết như Thiên Chúa. Không phải thế, Chúa biết rằng: ngày nào con người không còn biết mình là thụ tạo – luôn tùy thuộc vào Đấng Tạo Hóa trong mọi sự, thì ngày ấy họ sẽ trần truồng vì vong thân (đánh mất chính mình). Từ tội Adam cho đến hôm nay – và mãi cho đến tận thế, tội lỗi vẫn luôn xảy ra khi con người chối bỏ sự hiện diện của Thượng Đế và chối bỏ lề luật Thiên Chúa truyền. Luật Chúa ban cho con người dưới nhiều hình thức: luật tự nhiên, Thánh Kinh, Thánh truyền và giáo huấn Giáo hội.
Là Kitô hữu, chúng ta đã tin nhận Thiên Chúa là khởi nguyên và tận cùng của vũ trụ, là Đấng Tạo dựng càn khôn và là Đấng Cứu Chuộc, cho con người được quyền trở thành con cái Thiên Chúa. Thế nhưng, chúng ta dễ quên rằng: Chúa vẫn chăm sóc tôi từng ngày. Việc lãng quên này khiến chúng ta nghĩ đi đạo là đến nhà thờ đọc kinh – mà quên sống đạo; việc thiếu niềm tin vào tình thương Chúa khiến chúng ta ít cầu nguyện xin mọi ơn lành – mà đức tin lại là điều kiện cần thiết để Chúa làm phép lạ; việc thiếu niềm tin vào một Thiên Chúa quyền năng, gần gũi từng đứa con thơ khiến chúng ta co mình lại trong đủ thứ âu lo về cuộc sống – trong lúc Chúa vẫn dạy ta đừng lo lắng về cơm ăn áo mặc, mà hãy cầu nguyện và phó thác mọi sự cho Ngài; việc thiếu niềm tin khiến chúng ta mặc cảm về tội lỗi và sự bất xứng của mình, khiến chúng ta ngại cầu nguyện trực tiếp với Chúa - trong lúc Chúa yêu tôi vì tôi là chứ không phải vì việc tôi làm.
Lạy Chúa, điều quan trọng nhất trong cuộc đời chúng con là luôn tin vào tình thương Chúa dành cho từng người con cái Chúa: một tình yêu bao la và đi bước trước, không mệt mỏi khi tha thứ, cá biệt và không đòi điều kiện, mãnh liệt và cụ thể, trổi vượt không gian để vươn tới vĩnh cửu là thiên đàng. Xin cho con tin vào tình Chúa mà dấn bước đời con, mà luôn cầu nguyện không mỏi mệt – cả khi gian nan ngập tràn, cả khi Chúa ẩn mặt và tâm trí con mù tối… thì con vẫn tin rằng điều đang xảy ra là điều tốt nhất mà Cha nhân lành đã dự liệu cho phép xảy đến. Xin cho con luôn tin rằng Chúa có một kế hoạch cho mỗi cuộc đời. Amen.
Nguyễn Văn Thiện