Gia Đình Lê Bảo Tịnh Ban Mê Thuộthttps://lebaotinhbmt.net/assets/images/logo.png
Thứ sáu - 28/08/2020 07:52 |
Tác giả bài viết: Nguyễn Thái Hùng |
659
Tôi luôn nhớ câu nói của thánh Phaolô: Ơn Ta đủ cho ngươi. (x. 2Cr 12,9)
Nhật Ký 21 Ngày Đêm Cách Ly Trong Bệnh Viện (6)
Ngày thứ 12
Thứ Bảy, ngày 15 tháng 8
Một ngày mới đã bắt đầu với bao hy vọng.
Những tia nắng đầu tiên của ngày mới đã làm cho lòng người bao rạo rực. Những tia nắng tinh khôi làm tôi nhớ câu hát về Mẹ: “Mẹ Maria đẹp tươi như bình minh chiếu rạng ngời...” (Lm Kim Long, Mẹ Đẹp Tươi).
Hôm nay, cũng là ngày lễ Đức Mẹ Hồn Xác Về Trời. Như mọi năm, những người con yêu mến Mẹ hân hoan tiến về đồi Đức Mẹ Giang Sơn để mừng lễ. Từng đoàn người, từng cộng đoàn nối tiếp nhau tiến lên với Mẹ. Năm nay, vì đại dịch Covid 19 và cách ly thành phố, chẳng có mấy ai đến với Mẹ, nhưng những người con yêu mến Mẹ vẫn luôn hướng về Mẹ với bao tâm tư và hy vọng.
Không còn đại lễ. Không còn tụ họp đông người. Điều này làm tôi nhớ lại câu chuyện Chúa Giêsu gặp người phụ nữ bên bờ giếng Giacóp. Người ta sẽ không còn thờ phượng Thiên Chúa trên núi này hay tại Giêrusalem, mà “Những người thờ phượng Thiên Chúa đích thực sẽ thờ phượng Thiên Chúa trong thần khí và Sự thật” (Ga 4,23)
Điều này với chúng ta có ý nghĩa gì?
Như Đức giám mục giáo phận Ban Mê Thuột đã nói trong thánh lễ online sáng: Mọi người cùng nhau lần hạt Mân Côi và cầu nguyện chung.
Chính sự cầu nguyện chung này củng cố tình yêu, sự hiệp nhất và đức tin của mỗi người. Đời sống đức tin sẽ sâu đậm hơn, sẽ trầm lắng hơn và cũng sẽ mãnh liệt hơn khi không còn dựa vào những nghi lễ hoành tráng, những rước sách đông đảo, những tụ họp đông người.
Ôi Mẹ yêu dấu.
Con xin dâng muôn vạn lời cảm tạ.
“Kính mừng Maria đầy ơn phước, Đức Chúa Trời ở cùng Bà, Bà có phước lạ hơn mọi người nữ và Giêsu, Con lòng Bà gồm phước lạ. Thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội, khi nay và trong giờ lâm tử. Amen.”
Ngày thứ 13
Chúa Nhật, ngày 16 tháng 8
Một ngày mới đầy nắng đã bắt đầu với bao sức sống đang vươn lên.
Xin cảm tạ Chúa.
Đây là Chúa Nhật thứ 2 ở bệnh viện với Nó.
Sau khi phẫu thuật sắp xếp lại những khúc xương gãy, trông Nó khá hơn, và hy vọng kết quả sẽ tốt đẹp. Chúng con xin tạ ơn Chúa.
Đọc bài Tin mừng Chúa Nhật thứ 20 thường niên A hôm nay, niềm tin của người mẹ bị thử thách. Dù là dân ngoại, bà mẹ biết quyền năng của Chúa Giêsu, quyền năng có thể cứu chữa con gái bà. Trước sự thinh lặng của Chúa Giêsu, bà càng khẩn thiết kêu cầu. Dẫu bị khinh miệt, bà vẫn khiêm tốn nài xin, vì biết rằng, chỉ có Ngài mới cứu chữa được cho con mình. Chính niềm tin mạnh mẽ và khiêm tốn đó, con gái bà đã được cứu thoát.
Trong cuộc đời của chúng ta, nhiều khi chúng ta gặp một sự thinh lặng từ Thiên Chúa. Sự thinh lặng dai dẳng, làm đức tin của chúng ta chao đảo, và nhiều lúc đẩy chúng ta ngày càng xa rời Chúa.
Đức tin không phải là một sự đòi hỏi.
Đức tin là sự chờ đợi đón nhận hồng ân Thiên Chúa ban nhưng không trong khiêm hạ. Chính sự chờ đợi này làm cho đức tin lớn mạnh hơn.
Tôi luôn nhớ câu nói của thánh Phaolô: Ơn Ta đủ cho ngươi. (x. 2Cr 12,9)
Xin Chúa chớ thử thách chúng con quá sức chịu đựng của chúng con.
Còn tiếp ... Viết tại bệnh viện Thiện Hạnh Nguyễn Thái Hùng