Tên nào ghi trên màu áo
Vì anh, ôi linh mục
Ân tình anh không tàn úa
Dẫu men đam mê bừng sôi
Dẫu gai đau thương vương đời
Vì anh, ôi linh mục
Anh là sao sáng trong đêm
Anh như hoa tiêu kiêu hùng
Vượt sông, vượt ngàn thác lũ
Anh như hoa xuân thơm nồng
Đượm hương tình người cay đắng
Hăng say đi gieo an bình
Niềm vui ngập hồn trong trắng
Gian truân anh xin riêng mình
Đời anh đã hiến tế Người.
Bản nhạc của Ánh Đăng & Lê Quang, anh mới nghe qua một lần nhưng dường như thanh âm bản nhạc đã len sâu vào trái tim anh. Tiếng hát cứ ngân nga, vấn vương không dứt. Mỗi người được Chúa mời gọi theo một cách riêng. Hình ảnh linh mục là men cho đời, là sao sáng trong đêm, là hoa tiêu kiêu hùng giữa biển trần gian đã hấp dẫn anh. Anh quyết chí đến với thiên chức linh mục từ đó.
Vì anh, ôi linh mục
Giữa trần gian muôn ngàn lối
Vì anh, ôi linh mục
Anh là hoa của tình ái
Dẫu bao vinh quang trần gian
Dẫu bao đau thương trên đời
Vì anh, ôi linh mục
Ôi đời anh chết cho tôi.
Mùa hè năm ấy, như thường lệ anh lại về ngôi nhà trắng nhỏ xinh nằm chênh vênh bên ngọn đồi thơ mộng. Nhưng năm nay, một sự xao xuyến khó tả len nhẹ vào lòng mỗi khi anh nhìn cô bé nhỏ hơn anh 8 tuổi có giọng ca thiên thần tại giáo xứ nơi anh về nghỉ hè mà trước đây anh xem như em gái. Mỗi buổi tập hát, ánh mắt của anh dành cho Cô bé sáng ngời, ấm áp lạ thường. Cô bé cũng nhận ra điều đó và bất chợt cô mỉm cười một mình với mối tình đầu thánh thiện ấy.
Anh cũng không thể kiềm chế được con tim của mình nữa rồi. Anh thổ lộ với Cha linh hướng anh rất yêu cô bé. Tình cảm hai người trong sáng như pha lê. Chẳng có hẹn hò, chẳng có nhắn gởi, vài dòng chữ viết vội trao nhau cũng đủ làm con tim tê dại. Mùa hè qua mau. Sắp đến ngày anh trở về dòng tu. Cô bé chấp chới, chơi vơi. Cô hiểu rằng Anh không là của riêng cô.
Mặc dù đã được cha linh hướng huấn đức, Anh vẫn bối rối. Anh sẽ sống thế nào đây nếu thiếu Cô bé. Nhưng chắc chắn không thể từ bỏ lý tưởng linh mục cao đẹp mà anh đã theo đuổi từ bé được. Anh và Cô bé đã có một tình yêu trong sáng, tình yêu... vượt lên hẳn những ham muốn tầm thường. Anh quyết định đi theo tiếng gọi của Thiên Chúa, theo lý tưởng của mình. Lạy Chúa! Con xin dâng trọn đời con, tình yêu của con cho Chúa. Xin Chúa giữ gìn con.
Hôm chia tay Cô bé khóc rất nhiều, cô âm thầm đau khổ với mối tình đầu đẹp như thơ dang dở. Cô bé vừa mới thi tú tài, bước vào ngưỡng cửa đại học với bao ước mơ của đời sinh viên nhưng tận sâu thẳm tâm hồn nỗi buồn kia vẫn âm ỉ đốt cháy trái tim. Ở nơi xa đó, có một người Cô bé yêu và trái tim cô lúc nào cũng hướng về đó. Cô bé cầu xin cho anh vững bước trên con đường anh đã chọn.
Ngày thống nhất đất nước 1975 có nhiều xáo trộn. Một số chủng viện, dòng tu đóng cửa. Tương lai sẽ về đâu? Nhà nước áp dụng chính sách kê khai hộ khẩu, anh có tên trong danh sách phải trở về địa phương. Bề trên nhà dòng không can thiệp được. Anh chơi vơi giữa dòng đời vô định. Trong bối cảnh tranh tối tranh sáng đó mọi người đổ xô đi tìm miếng sống qua ngày. Cơn lốc thời gian vẫn cứ vô tình cuốn xô mọi người vào vòng xoáy của nó.
Và một ngày kia, trên công trường lộng gió, Cô bé đã gặp anh, sần sùi, sạm nắng, nhưng đôi mắt anh vẫn sáng ngời, ấm áp. Ngọn lửa tình yêu tưởng đã lụi tàn nay lại bùng lên, mãnh liệt. Giọng ca thiên thần thánh thót ngân lên tận trời cao.
Ngày hôm nao tiếng hát bay cao
Quỳ bên nhau trước đấng tối cao
Hứa yêu nhau trao câu thề chung sống trọn đời
Rồi mai đây kiếp sống có đôi
Đời buồn vui mãi mãi bên nhau
Khấn xin Mẹ thương dắt dìu tình yêu dâng cao
Tay đan tay nhịp bước đi trên đời
Xin yêu thương hạnh phúc đến cho người
Người anh em yêu, người em anh mến, Mẹ ơi trông đến!
Như chim bay nhịp cánh trên mây ngàn
Đôi tim con hòa khúc hát huy hoàng
Trọn đời yêu nhau dù bao gian khó, có mẹ đừng lo !
Tình yêu được Chúa chúc phúc mau chóng sinh hoa kết trái. Hai bông hoa xinh đẹp lần lượt ra đời. Những ngày đầu lập nghiệp, cuộc sống bao khó khăn chất ngất, vậy mà tiếng cười rộn rã vẫn không ngơi trong ngôi nhà hạnh phúc ấy.
Thời gian vẫn cứ vô tình trôi. Bây giờ Cô bé đã là mẹ của hai cô con gái xuân thì thông minh, xinh đẹp. Mái tóc cô đã chớm bạc.
Cô gái út vùi đầu vào lòng mẹ nũng nịu:
- Mẹ ơi! Ba mất hồi con còn nhỏ, sao mẹ không lấy chồng khác cho đỡ cực hả mẹ.
- Vì mẹ yêu ba và hai con.
- Con cũng yêu mẹ. Con không lấy chồng đâu mẹ ạ.
- Mẹ già, mẹ chết, đâu ở mãi với con được. Con lấy chồng mẹ mới an tâm.
- Mẹ ơi! Người con yêu đã quyết đi tu làm linh mục rồi mẹ ạ.
- Con hãy hy sinh vì Chúa và Giáo hội. Cầu nguyện cho anh ấy ơn bền đỗ đến cùng.
- Mẹ ơi! Mẹ cho con đi tu nhé. Con muốn là sao sáng trong đêm, là hoa xuân cho đời. Mẹ cũng cầu nguyện cho con nhé! Con yêu mẹ!
Phuongthy