ĐỜI ĐÁNG SỐNG XXVI
TỐT HƠN HAY TỆ HƠN I

Các bạn thân mến,
Tôi tự hỏi tại sao Thần Ái Tình (Cupid) luôn được giới thiệu là rất trẻ? Là bởi vì tình yêu không bao giờ lớn lên, hay bởi vì lý tưởng của nó luôn luôn tươi trẻ? Tại sao nó có một mũi tên? Có thể vì tình yêu là thứ gây tổn thương và bao hàm sự hy sinh cho người khác. Trong bất kỳ trường hợp nào, trước hết chúng ta sẽ thảo luận về một số căng thẳng chung cho mọi cuộc hôn nhân, và một số vấn đề riêng của một số cuộc hôn nhân.
Có ba căng thẳng trong tình yêu vợ chồng. Khi nói đến căng thẳng, chúng ta muốn nói đến những cảm xúc kéo theo những hướng ngược lại giống như trò chơi kéo co. Không có gì sai về họ. Theo một nghĩa nào đó, chúng là chung không chỉ đối với tình yêu vợ chồng, mà còn đối với sự tồn tại của con người và thậm chí đối với tình yêu của các linh hồn dành cho Thiên Chúa.
1. Sự căng thẳng của thống nhất và tách biệt.
2. Sự căng thẳng giữa cá nhân và xã hội.
3. Sự căng thẳng của khao khát và no thỏa.
Bản chất của mọi tình yêu là mong muốn trở thành một với người được yêu. Chúa yêu con người. Thiên Chúa đã trở thành con người và xuất hiện trong thói quen và hình dạng của con người, với tư cách là Chúa Giê-su Kitô. Có điều gì đó về tất cả tình cảm của con người muốn cái “tôi” được hấp thụ vào người khác. Tình yêu đích thực được sinh ra từ cả nhu cầu và sự trống rỗng thôi thúc cơn đói khát được thỏa mãn trong nhà kho của người khác. Nhu cầu này là bằng chứng về tính chất tạo vật của chúng ta và về nhu cầu cơ bản của chúng ta đối với Thiên Chúa.
Nhưng trong khi khao khát sự hợp nhất này là thiết yếu đối với mọi tình yêu, tuy nhiên, nó cũng gắn liền với nó rất nhiều sự chia rẽ. Đôi khi tại thời điểm của sự hợp nhất lớn nhất, có thể có ý thức về sự tách biệt lớn nhất. Một người có thể bị ném trở lại chính mình một cách thô bạo, ngay cả khi anh ta tìm cách đánh mất mình nhất trong người khác. Điều này đặc biệt đúng khi có tình yêu thể xác chứ không phải tình yêu tâm hồn. Nhân cách tìm cách đầu phục nhưng lại tự tìm cách trở lại với chính mình. Sự căng thẳng giữa việc muốn đánh mất bản thân và đồng thời đối mặt với bản thân cũng tồn tại trong lĩnh vực tâm linh. Có lần tôi hỏi một tu sĩ thử thách lớn nhất trong tu viện là gì. Tôi nghĩ anh ấy sẽ nói ăn chay, sám hối, cầu nguyện lâu giờ. Anh ấy trả lời: “Không, mỗi người chúng ta đều muốn được kết hợp với Chúa, nhưng chúng ta thấy rằng mình không được kết hợp với Ngài theo cách mình muốn, vì sự bất toàn của chúng ta và bản chất con người yếu đuối của chúng ta - điều này tạo nên thử thách lớn nhất của chúng ta.”
Trở lại với tình yêu của con người, sở dĩ có sự chia cách dù khao khát sự hợp nhất là vì chúng ta gồm có thể xác và linh hồn. Mỗi người là một thế giới do vật chất và tinh thần tạo thành - không phải vật chất và tinh thần đó bị phân chia trong chúng ta, bởi vì linh hồn ngấm vào toàn bộ cơ thể. Nhưng một người không thể hoàn toàn hợp nhất với một người khác vì vật chất là cơ sở của sự bất khả xâm phạm hoặc sự chia rẽ; tinh thần là cơ sở của sự hiệp nhất. Chúng ta đến gần với sự hiệp nhất vì tinh thần của chúng ta; chúng ta bị ngăn cản bởi vì chúng ta là những thực thể vật chất cũng như tinh thần. Điều này không có nghĩa là tình yêu thể xác không tương thích với tình yêu tâm hồn, vì trong hôn nhân, tình yêu thứ nhất là điều kiện của tình yêu thứ hai. Điều đó chỉ có nghĩa là sự hợp nhất lý tưởng mà tình yêu thể xác tìm cách đạt được không bao giờ được nhận ra một cách hoàn toàn như một điều trường tồn mãi mãi.
Một viên phấn không thể là một với một bảng đen vì cả hai đều là vật chất. Bây giờ nó khác biết bao trong trường hợp học thuộc lòng một bài thơ. Việc bạn thuộc lòng đoạn độc thoại của Hamlet (tên một vở kịch của Shakespeare) không ngăn cản tôi hay bất kỳ ai khác học nó. Thật vậy, càng biết nhiều về bài thơ, chúng ta càng đoàn kết với nhau hơn. Tinh thần đoàn kết; vật chất phân chia. Bởi vì một quả táo là vật chất, nó có thể được phân chia; nhưng một hành động của đức tin không thể bị chia rẽ. Niềm tin đoàn kết mọi người, nhưng hàng hóa kinh tế trở thành chủ đề của những cuộc cãi vã.
Trong hôn nhân càng chú trọng đến vật chất, thể xác, hay nhục dục bao nhiêu thì sự thống nhất của tâm hồn càng ít bấy nhiêu. Sở dĩ tâm hồn chúng ta không hoàn toàn thỏa mãn với tình người dưới trần gian này không phải tại người khác mà tại chúng ta không hiểu được bản chất con người. Tình yêu không thất bại; chúng ta thất bại vì không hiểu được tình yêu.
Các bạn thân mến,
Căng thẳng thứ hai là giữa cá nhân và xã hội. Tình yêu, về bản chất, là cá nhân. “Hai là công ty, ba là một đám đông.” Tình dục có thể thay thế được, nhưng tình yêu thì không, bởi tình yêu luôn hướng đến một người cụ thể. Chẳng hạn, không ai trên thế giới này có thể thay thế mẹ. Lý tưởng trong tình yêu là nơi mà “Anh” và “Em” tiếp cận nhau như thể không có ai khác trên thế giới này. Tình riêng oán xen vào, sự phẫn nộ xâm nhập; chính sự vắng mặt của người kia gây ra sự cô đơn và trống rỗng.
Chú ý sự căng thẳng. Mặc dù tình yêu vợ chồng là cá nhân, tuy nhiên, tự bản chất, nó kết thúc ở một điều gì đó mang tính xã hội, đó là gia đình. Không phải việc xây dựng gia đình làm hỏng tình yêu cá nhân; đúng hơn là việc nuôi nấng một gia đình là bằng chứng của tình yêu thương lẫn nhau giữa vợ và chồng. Tất cả những gì chúng ta muốn chỉ ra là trong tình yêu vợ chồng có điều gì đó cá nhân, có điều gì đó xã hội. Cá nhân là ý chí có chủ ý để yêu người khác; mặt xã hội là khía cạnh của sự kết hiệp-cơ thể mang tính tự động và có bản chất phản xạ và ở một mức độ nào đó nằm ngoài sự kiểm soát của cá nhân. Chính đặc điểm phản xạ này của tình yêu-thể xác cho thấy rằng Chúa có bàn tay trong mọi tình yêu cá nhân, vì nhờ nó mà Ngài bảo tồn loài người.
Mối quan hệ giữa cá nhân và xã hội này có thể được minh họa theo thứ tự hóa học. Đó là thực tế hydro “đi xung quanh” thoả thuận tuyệt vời với oxy. Hydro muốn ở một mình với oxy và oxy với hydro. Nó chạy xung quanh nhau, và chuyện gì xảy ra? H2O, hoặc nước.
Nước khác với hydro và oxy trong sự cô lập, riêng lẽ. Vợ chồng, trong tình yêu của họ dành cho nhau, thấy rằng họ bị lôi cuốn để tạo ra một cái gì đó cao quý hơn chính họ, đó là hiện thân của tình yêu lẫn nhau của họ.
Các bạn thân mến,
Căng thẳng thứ ba là giữa khao khát và thỏa mãn. Tất cả tình thơ là tiếng khóc than, bởi ai cũng nhận ra sự hữu hạn của mình và khao khát khắc phục sự bất toàn đó ở một ai đó ngoài mình.
Nhưng cùng với khao khát, có cảm giác thỏa m ãn và hài lòng. Con người dao động giữa việc được yêu quá ít và được yêu quá nhiều; họ cảm thấy giằng xé giữa việc muốn và không muốn tình cảm của con người. Chúng ta có đôi chân trong bùn và đôi cánh của chúng ta trên bầu trời. Bạn bế một con mèo, con mèo muốn được vuốt ve và nó kêu gừ gừ. Lúc khác, nó sẽ cào vào mắt bạn.
Sự căng thẳng này có thể được ví như cậu bé xin mẹ đĩa kem thứ ba; người mẹ, khi phát hiện ra rằng cậu ta không thể ăn hết nó, đã nói, “Thấy chưa, nhiều kem quá.” Cậu bé nói, “Không, không đủ mà”.
Chúng ta không sai khi mong muốn một tình yêu hoàn hảo. Nhưng điều đó xảy ra là tâm hồn và trái tim của chúng ta không đủ lớn; do đó có sự co kéo này giữa hai. Jimmy Durante đã đưa suy nghĩ này vào một bài hát. Tôi sẽ là một người đàn ông sẽ không cố gắng bắt chước những gì không thể bắt chước được. Tôi sẽ chỉ nói cho bạn biết Jimmy làm gì. Hãy nhớ rằng, Jimmy bắt đầu đi ra khỏi cửa; anh ta cởi mũ ra, rồi đội lại, cởi áo khoác ra và mặc lại. Sau đó, anh ấy nói, “Bạn đã bao giờ có cảm giác rằng bạn muốn đi chưa? Và bạn vẫn có cảm giác rằng bạn muốn ở lại?” Đó là cách nó xảy ra với trái tim con người.
Phaolô Ngô Suốt

Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Lễ Các Đẳng tại Hoa viên Đất Thánh Thánh Tâm
Tám mối phúc - phúc hưởng Nước Trời
Lễ Kính Các Thánh Nam Nữ -2025
[Trực tiếp] - Thánh Lễ Các Thánh (01/11)
Nơi tình yêu cháy sáng.
Lịch mục vụ tháng 11.2025 của Đức Giám Mục
Họ là những ai
Hội ngộ Truyền thông 2025
HolyWins: “Lễ hội ánh sáng và hy vọng”
Tháng Cầu nguyện cho các Linh hồn
Đông Timor: Cơ hội làm chứng cho Phúc Âm
Tiếp kiến chung 29/10/2025
Luật vì con người
Phải chi! Hôm nay…