Tình ca dâng Người

Thứ hai - 26/09/2022 05:58 | Tác giả bài viết: Lm Giuse Hoàng Kim Toan |   514
Tôi viết dâng Người khúc nhạc bản tình ca Giêsu, để ánh sáng của Người, từ sâu thẳm tâm hồn tôi ngỏ ra bằng lời tán tụng.
Tình ca dâng Người

Tình ca dâng Người


 
 
Tôi viết bản tình ca Giêsu, vào một buổi sáng trong lành, tình yêu chiếu sáng trên Thập Tự Giá. Người đã chiếu sáng tận thẳm sâu tim tôi, Người là ai vậy? Sao hồn tôi ngập tràn niềm vui, Người là ai vậy đã xâm chiếm hồn tôi bằng những dịu ngọt. Tôi viết dâng Người khúc nhạc bản tình ca Giêsu, để ánh sáng của Người, từ sâu thẳm tâm hồn tôi ngỏ ra bằng lời tán tụng.

Giêsu, Người là ánh sáng, một ánh sáng bừng lên xoá tan vùng u tối, ngay cả khi vùng tối ấy dường như bao trùm toàn thể nhân loại, ngạo nghễ trương cờ chiến thắng. Ánh sáng của Tình Yêu vô biên thể hiện nơi Con Người Tử Tội, lấy tha thứ để chiến thắng hận thù, đem tình yêu để chinh phục sự dữ và biểu lộ sự khiêm hạ để đập tan kiêu căng.
Giêsu, Người là Đấng quá tuyệt diệu mà mỗi lần suy ngắm đều không thể cầm lòng để tim tôi cứ muốn bể ra từng mảnh. Người là ai vậy, sao chiều vàng Thập Giá trở thành Bình Minh Cứu Độ. Người là ai, tôi quá say mê như muốn dâng trao Người tất cả để được gọi Người là tất cả. Ánh sáng của ngày cứu thoát bừng cháy trong tim tôi. Thân phận này Người đã mang lấy, với tất cả yếu đuối, tội lỗi, vấp ngã này. Người vấp ngã để tôi đứng vững, Người đón nhận tội lỗi để tôi được rửa sạch, Người trở thành tội nhân để tôi được tự do. Người là ai vậy. Người làm người để tôi sống xứng đáng là một con người.  Giêsu ơi, tôi hết lòng cảm mến tình Người đã trao tôi, để buổi sáng nay, tôi cứ run lên từng nét chữ, lòng tôi cứ rạo rực niềm vui khôn tả.
Tôi là người, bởi Người đã làm người chết thay cho tôi. Tình Yêu của Người như men rượu nồng của ngày hôn lễ, cứ thổn thức, cứ e ấp mối tình của vô biên chạm khẽ. Giêsu, một ngôn từ quá ấm êm, ngọt hơn lời thơm ướp đượm của tình yêu ngày mới.
Người đã cho tôi tràn đầy hơn sự chứa đựng của tôi, những bình đựng nhỏ nhen, ích kỷ, đam mê này, đang bị đẩy ra ngoài để chất chứa tình Người. Cuộc đời tôi như đang bị vỡ ra vì Tình Yêu. Tình Yêu như ánh sáng chiếu vào vùng tối của tâm hồn, xé tan những chiếc lứơi dầy đặc của những tính hư, tật xấu tích luỹ từ bao ngày. Nơi đâu có ánh sáng, nơi ấy không có bóng tối. Cuộc đời này đã bao lần Người đổ rót và vẫn không ngừng tuôn đổ hồng ân của Người, khiến lòng tôi vẫn không ngừng thao thức sau mỗi lần vấp ngã.
Giêsu, Tình Yêu cần thiết cho cuộc sống này của tôi, đã bao lần muốn bội phản nhưng Tình Yêu đã giữ tôi lại và đem về, Người là ai vậy? Người hấp dẫn tôi bằng mọi đủ cách, tôi đã không thể cưỡng lại được Tình Yêu của Người. Người đã thương tôi ngay cả những lúc tôi bội phản nhất. Người đã thương tôi ngay cả lúc tôi u mê nhất. Dường như ngay ở những đam mê khốn cùng nhất lại là những lúc Người thương yêu tôi hơn cả. Người đã từ trên cao Thập Giá nhìn tôi bằng ánh mắt tha thứ để tội ác trong tôi trở nên niềm ân hận xót xa. Người đã thương tôi, đó là một cảm nghiệm lớn nhất để thấy được cuộc đời mình cùng được sống lại với Người.
Giêsu, bản tình ca thắp sáng đời tôi. Một bản tình ca mà tôi hát bằng những cung điệu lỗi giọng, nhưng vẫn được hoà vào trong cung điệu tình Yêu của Người. Người là người nghệ sỹ tài ba nhất, Người đã dùng ngón tay thần diệu của Người để băng bó, sửa chữa, nắn nót lại cung nhạc bị bẻ gẫy. Giêsu, nếu ngày nào cũng tôi cũng ý thức được Tình Yêu của Người; thì nơi đây, ngay hôm nay tôi đã được nếm phúc lộc của Nước Trời mai sau. Chính ánh sáng và tình yêu của Người làm cho thân phận này trở nên ý nghĩa.
Giêsu, như bản tình ca tôi hát trên những dặm đường. Gió và bụi, những sợ lấm lem, những sợ vấp ngã đều tan biến, bởi Người là niềm tin, lòng mến yêu, sự can đảm vững mạnh của tôi. Đường Thập Giá đời tôi Người đã đi qua và đã hoàn tất. Người đã cho tôi tất cả để tôi sống dồi dào trong bóng chiều phủ bóng hình Thập Giá. Đường dẫu xa nhưng đường không còn xa, bởi Người đang bước đi cùng tôi. Đường dẫu xa nhưng đời đã nở hoa, những cánh hoa được tưới bằng những giọt nước rò rỉ của chiếc thùng rỉ cuộc đời tôi. Người đã biến đổi những bất toàn của cuộc đời này làm nên những nốt nhạc trong bản tình ca.
Giêsu, khúc nhạc Tình Yêu, cuộc đời tôi quá nhỏ để chất chứa. Người là ai vậy? Cuộc đời tôi cứ hỏi, để đi từ hết khám phá này đến khám phá khác. Tình yêu của Người là vô biên mà đời tôi nhỏ bé, cái nhỏ bé khát mong chất chứa sự vô biên, cuộc đời này muốn vỡ ra từng mảnh, để được khuôn đúc lại trong Người.
Giêsu, tôi muốn gọi hoài mà không hề thấy chán, bởi mỗi lần gọi, tim tôi lại bừng lên một phấn khởi mới. Người là Đấng làm nên cái mới, cái mới không ngừng lôi cuốn đổ rót, thân này sao vẫn cứ là nhỏ bé và chật hẹp để không kín nổi Tình yêu vô biên của Thập Giá.  Và trong nỗi buồn ấy, tôi lại khám phá ra thân tôi là bình sành dễ vỡ, cái dễ vỡ để không còn là giới hạn của sự mỏng manh, không còn là nhỏ nhen khi đón nhận. Người đã làm cho cuộc đời tôi tan biến, không còn gì bám víu cả để được gọi Người là tất cả của tôi. Thân bình sành này lại là diễm phúc, diễm phúc như sông suối xuôi về biển cả sau khi chấm dứt hành trình của mình. Như nước đổ vượt ghềnh reo lên những thanh âm của điệu nhạc mừng vui, cuộc đời tôi đang muốn reo lên hơn thác đổ để ca vang khúc tình ca Thập Giá.
Giêsu, hơn cả khúc hát ân tình, Người đã thương tôi, một tình thương không ngừng đổ rót. Tôi quá say mê trong khúc nhạc của Người để rồi cứ muốn hát mãi, hát để cuộc đời này trở thành suối nhạc, những khúc nhạc reo vui. Điều gì đã làm tôi say mê đến thế, nếu không phải là Tình Người của chiều Thập Giá đã phủ xuống đời tôi. Tôi nhận biết rằng Người đã chết cho tôi và từ ấy tim tôi rộn lên khúc ca mới dâng kính Người.
Giêsu, Người là Tình yêu, một Tình yêu mặc lấy sự bất toàn của tôi, đễ tôi nên toàn vẹn. Giêsu, Người là Tình yêu, một Tình Yêu mặc lấy thân xác hay chết này, để tôi được sống và sống dồi dào. Giêsu, Người là Tình Yêu, một tình yêu biểu lộ bằng sự tha thứ để hận thù trong tôi bị tắt ngấm. Giêsu, Người là Tình Yêu, một Tình Yêu biểu lộ trong sự khiêm hạ, để những kiêu căng trong tôi được san bằng cho lối đi Tình Yêu. 
Xin dâng khúc hát này, để trong những khoảnh khắc cuộc đời này trở thành khúc ngoặt trong cuộc đời tôi rẽ lối. Lối rẽ về Tình Yêu vô biên của Người đã chết thay cho tôi.
L.m Giuse Hoàng Kim Toan

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây