Lời Chúa THỨ BẢY TUẦN 19 THƯỜNG NIÊN

Thứ năm - 15/08/2024 06:16 |   124
“Hãy để các trẻ nhỏ đến với Ta, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những người giống như chúng.” (Mt 19,13-25)

17/08/2024
thứ bảy tuần 19 thường niên

t7 t19 TN

Mt 19,13-15


để trẻ em đến với chúa
“Hãy để các trẻ nhỏ đến với Ta, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những người giống như chúng.(Mt 19,13-25)

Suy niệm: Trong Cựu Ước có những trẻ nhỏ được tuyển chọn làm sứ giả của Thiên Chúa như Sa-mu-en, Đa-ni-en; dù vậy trong xã hội Do Thái, trẻ em là người không có địa vị, tiếng nói trong cộng đồng, bị coi thường, thậm chí phải dùng roi vọt vì “tâm trí vốn dại khờ” (Cn 22,15). Vì thế, không lạ gì khi các môn đệ la rầy ngăn cấm người ta đem trẻ em  đến với Chúa. Nhưng với Chúa Giê-su thì khác, trẻ em là đối tượng được Ngài yêu thương cách đặc biệt. Ngài nói: “Cứ để trẻ em đến với Thầy đừng ngăn cấm chúng.” Và cả những ai sống đơn sơ khiêm nhường giống như trẻ em cũng được Chúa yêu thương như vậy: “Vì Nước Trời là của những ai giống như chúng.”

Mời Bạn: Trong xã hội ngày nay, trẻ nhỏ bị “ngăn cấm” đến với Chúa bằng nhiều cách: những quá tải và bất hợp lý trong chương trình học, chứng nghiện trò chơi điện tử và mạng xã hội kèm theo tác hại từ những hình ảnh bạo lực khiêu dâm; ngoài ra còn những gương xấu, bạo hành, lạm dụng mà các trẻ em phải gánh chịu, lắm khi từ chính người thân của chúng… Hãy để trẻ em đến với Thầy” đó là tâm tình là lời mời gọi của Chúa Giê-su. Chúng ta đã đáp lại lời mời gọi ấy như thế nào?

Sống Lời Chúa: Làm gương sáng, nhắc nhở, hướng dẫn con cái đến với Chúa qua việc siêng năng cầu nguyện, tham dự Thánh lễ và lãnh nhận các Bí tích.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con hoán cải tâm hồn để trở nên giống trẻ thơ; và xin Chúa luôn quan tâm dẫn đưa các trẻ em đến với Chúa. Amen.

Ngày 17: Lạy Chúa! Các sự kiện ngẫu nhiên xảy ra trên bề mặt của thực tại, có vẻ như không có nguyên do, nhưng ẩn đằng sau đó, lại là sự khôn ngoan, quan phòng của Chúa. Ở bên dưới thế giới hữu hình này, có sự liên kết sâu xa, mà trí năng của chúng con không thể hiểu được. Cho dù không thể hiểu được, nhưng chúng con có thể làm một người tham dự có ý thức, trong việc làm hiển minh sự khôn ngoan sáng tạo của Chúa trong vũ trụ này. Xin cho chúng con luôn biết cộng tác với Chúa để kiến tạo một thế giới tươi đẹp trong sự kết hợp hài hòa với Chúa. Amen.
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
thứ bảy tuần 19 thường niên

Ca nhập lễ

Lạy Chúa, xin Chúa nhìn lại lời minh ước, và xin đừng nỡ lãng quên đời sống con người cơ khổ. Lạy Chúa, xin Chúa đứng lên xét xử, và xin đừng quên lãng những ai tìm kiếm Chúa.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Thiên Chúa toàn năng hằng hữu, chúng con đã được phúc gọi Chúa là Cha; xin cho chúng con ngày càng thêm lòng hiếu thảo, hầu đáng được hưởng gia nghiệp Chúa hứa ban. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) Gs 24, 14-29

“Hôm nay các ngươi hãy tuỳ ý chọn phải tôn thờ ai hơn”.

Trích sách ông Giosuê.

Trong những ngày ấy, Giosuê nói với dân chúng rằng: “Giờ đây, các ngươi hãy kính sợ Chúa và tôn thờ Người với tâm hồn thiện hảo và chân thành. Hãy loại bỏ những thần cha ông các ngươi đã tôn thờ trong xứ Mêsôpôtamia và ở Ai-cập, mà tôn thờ Chúa. Còn nếu các ngươi không muốn tôn thờ Thiên Chúa, thì cho các ngươi lựa chọn: hôm nay, các ngươi hãy tùy ý chọn phải tôn thờ ai hơn: hoặc là các thần cha ông các ngươi đã tôn thờ ở Mêsôpôtamia, hoặc các thần của người xứ Amôrê, nơi các ngươi đang ở. Phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa”.

Dân trả lời rằng: “Không thể có chuyện chúng tôi bỏ Chúa mà tôn thờ những thần ngoại. Chúa là Thiên Chúa chúng tôi, chính Người đã dẫn chúng tôi và cha ông chúng tôi ra khỏi Ai-cập, khỏi nhà nô lệ. Người đã làm những việc kỳ diệu cả thể trước mắt chúng tôi và đã gìn giữ chúng tôi suốt con đường chúng tôi đã đi, giữa tất cả mọi dân chúng tôi đã đi qua. Chúa đã trục xuất tất cả những dân đó cũng như người Amôrê trên phần đất chúng tôi đã tiến vào. Vậy chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa, vì chính Người là Thiên Chúa chúng tôi”.

Bấy giờ Giosuê nói với dân chúng rằng: “Các ngươi không thể tôn thờ Chúa được, vì Người là Thiên Chúa chí thánh, Thiên Chúa ghen tương, sẽ không tha thứ những tội ác và lỗi lầm của các ngươi. Nếu các ngươi bỏ Chúa mà tôn thờ các thần ngoại, Người sẽ trở lại giáng hoạ trên các ngươi và tiêu diệt các ngươi, sau khi đã thi ân cho các ngươi”.

Dân chúng thưa với Giosuê rằng: “Không phải như ông nói đâu, nhưng chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa”. Giosuê liền bảo dân chúng rằng: “Vậy các ngươi hãy tự làm chứng rằng: chính các ngươi đã chọn Chúa để tôn thờ Người”. Họ đáp: “Chúng tôi xin làm chứng”. Ông nói: “Vậy thì hãy loại bỏ những thần ngoại ra khỏi các ngươi và hướng lòng về Chúa là Thiên Chúa Israel”. Dân chúng thưa với Giosuê rằng: “Chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa là Thiên Chúa chúng tôi, và sẽ tuân phục các mệnh lệnh của Người”.

Hôm ấy, Giosuê lập giao ước, ấn định quy chế và luật lệ cho dân ở Sikem. Giosuê ghi chép các lời đó vào sách Luật của Chúa, rồi lấy một tảng đá thật lớn và dựng lên dưới cây sồi ở trong nơi thánh của Chúa, và nói với toàn dân rằng: “Ðây, tảng đá này sẽ làm chứng cho các ngươi, vì nó đã nghe mọi lời Chúa phán với các ngươi, kẻo sau này các ngươi chối bỏ và lừa dối Chúa là Thiên Chúa các ngươi”. Sau đó, Giosuê giải tán dân chúng và ai nấy trở về với phần đất của mình. Sau những sự việc đó, Giosuê, con ông Nun, tôi tớ Chúa, qua đời, hưởng thọ một trăm mười tuổi.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 15, 1-2a và 5. 7-8. 11

Ðáp: Lạy Chúa, Chúa là phần gia nghiệp của con 

Xướng: Xin bảo toàn con, lạy Chúa, vì con tìm nương tựa Chúa. Con thưa cùng Chúa: Ngài là Chúa tể con! Chúa là phần gia nghiệp và phần chén của con; chính Ngài nắm giữ vận mạng của con.

Xướng: Con chúc tụng Chúa vì đã ban cho con lời khuyên bảo. Ðó là điều lòng con tự nhủ, cả những lúc đêm khuya. Con luôn luôn đặt Chúa ở trước mặt con, vì Chúa ngự bên hữu con, con sẽ không nao núng.

Xướng: Chúa sẽ chỉ cho con biết đường lối trường sinh, sự no đầy hoan hỉ ở trước thiên nhan, sự khoái lạc bên tay hữu Chúa tới muôn muôn đời.

Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 18, 1-10. 13b. 30. 32

“Ta sẽ xét xử mỗi người theo cách nó sống”.

Trích sách Tiên tri Êdêkiel.

Có lời Chúa phán cùng tôi rằng: Tại sao giữa các ngươi trong Israel có câu tục ngữ rằng: “Cha ông ăn nho chua thì con cháu ghê răng”?

Chúa là Thiên Chúa phán, Ta lấy sự sống Ta mà thề không lặp lại câu tục ngữ ấy ở Israel nữa. Này tất cả mọi sinh mạng đều thuộc về Ta; sinh mạng người cha cũng như sinh mạng người con, đều thuộc về Ta. Ai phạm tội, người ấy sẽ chết. Ai công chính, giữ lề luật và đức công bình, không ăn (của cúng) trên núi và không ngước mắt nhìn các thần tượng của nhà Israel, không xúc phạm đến vợ người khác, không gần gũi đàn bà khi họ không được sạch, không áp bức người ta, trả đồ cầm cố cho người mắc nợ, không cưỡng đoạt của ai, đem bánh cho người đói khát, đem áo mặc cho người trần trụi, không cho vay ăn lời, không lấy thêm của người, giữ tay không làm điều gian ác, xét đoán công minh giữa hai người, ăn ở theo luật lệ của Ta, và giữ các giới răn của Ta để thực hiện chân lý, người đó mới là công chính, nó sẽ được sống, Chúa là Thiên Chúa phán.

Nhưng nếu người đó sinh ra một đứa con trộm cướp, khát máu, phạm tội trong những lỗi nói trên, thì đứa con ấy không đáng sống, vì đã làm những điều đáng ghét, nó sẽ chết, và máu nó sẽ đổ trên đầu nó.

Vì vậy, hỡi nhà Israel, Ta sẽ xét xử mỗi người theo cách nó sống: Chúa là Thiên Chúa phán. Các ngươi hãy trở lại và hãy hối cải tất cả những điều gian ác, thì sự gian ác sẽ không huỷ diệt các ngươi. Hãy dứt bỏ hết mọi tội lỗi các ngươi đã phạm, và hãy tạo cho các ngươi một tâm hồn và một tinh thần mới. Hỡi nhà Israel, tại sao các ngươi muốn chết. Ta không thích cho ai phải chết: Chúa là Thiên Chúa phán. Hãy trở lại để được sống.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 50, 12-13. 14-15. 18-19

Ðáp: Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch (c. 12a).

Xướng: Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch, và canh tân tinh thần cương nghị trong người con. Xin đừng loại con khỏi thiên nhan Chúa, chớ thu hồi Thánh Thần Chúa ra khỏi con.

Xướng: Xin ban lại cho con niềm vui ơn cứu độ; với tinh thần quảng đại, Chúa đỡ nâng con. Con sẽ dạy kẻ bất nhân đường nẻo Chúa, và người tội lỗi sẽ trở về với Ngài.

Xướng: Bởi vì Chúa chẳng ưa gì sinh lễ, nếu con dâng lễ toàn thiêu, Chúa sẽ không ưng. Của lễ con dâng, lạy Chúa, là tâm hồn tan nát; lạy Chúa, xin đừng chê tấm lòng tan nát khiêm cung.

Alleluia: Tv 118, 18

Alleluia, alleluia! – Lạy Chúa, xin mở rộng tầm con mắt con, để con tuân cứ luật pháp của Chúa và để con hết lòng vâng theo luật đó. – Alleluia.

(Hoặc đọcLạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã mạc khải mầu nhiệm Nước Trời cho những người bé mọn. – Alleluia.)

Phúc Âm: Mt 19, 13-15

“Ðừng ngăn cấm các trẻ nhỏ đến với Ta, vì Nước Trời là của những người giống như chúng”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, người ta đem những trẻ nhỏ đến cho Chúa Giêsu để Người đặt tay và cầu nguyện cho chúng. Các môn đệ liền quở trách chúng, nhưng chúa Giêsu bảo: “Hãy để các trẻ nhỏ đến với Ta, và đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những người giống như chúng”. Sau khi Người đặt tay trên chúng, thì Người đi khỏi nơi đó.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, Chúa đã ban cho Giáo Hội bánh và rượu này, để Giáo Hội dùng làm của lễ dâng lên Chúa; cúi xin Chúa nhân từ chấp nhận, và dùng quyền năng biến đổi thành bí tích cứu độ chúng con. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy ca tụng Chúa, Đấng đã cho ngươi ăn no tinh hoa lúa mì.

Hoặc đọc:

Chúa phán: Bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, chúng con vừa lãnh nhận bí tích nhiệm mầu là Mình và Máu Ðức Kitô; xin cho bí tích này giải thoát chúng con khỏi tội lỗi, và giúp chúng con luôn vững vàng sống theo chân lý của Chúa. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

TÌNH ĐỒNG GIÁ
Lm. Giuse Vũ Công Viện

Người đời quen phân biệt ai là người mình nên trọng, ai là kẻ mình nên khinh. Ngày xưa người Do-thái khinh thường và khai trừ một số người khỏi sinh hoạt chung của xã hội và tôn giáo, đó là: phụ nữ, người cùi, người tội lỗi công khai và trẻ nhỏ.

Đặt tay và cầu nguyện cho một người là nghi thức tôn giáo quen thuộc trong Do-thái giáo thời Chúa Giê-su. Những vị lãnh đạo tôn giáo và các rabbi thường đặt tay và cầu nguyện cho những ai đến xin được chúc lành, họ cũng đặt tay trên trẻ nhỏ và cầu nguyện cho chúng. Dầu vậy, đối với phong tục người Do-thái, trẻ nhỏ không có địa vị, không có giá trị gì, chỉ khi nào đến tuổi 12, nó mới được nhìn nhận có chỗ đứng trong cộng đoàn. Đối với họ, trẻ em không là hình ảnh sự đơn sơ vô tội mà chỉ là hình ảnh sự non nớt, thấp hèn, ngu dốt, không biết lề luật. Người Do-thái không quý chuộng trẻ nhỏ.

Trong cùng một thói quen như thế, hôm nay người ta cũng dẫn các trẻ nhỏ đến với Đức Giê-su để Người đặt tay chúc lành cho chúng. Khi thấy người ta đem các trẻ nhỏ đến với Chúa, các môn đệ tỏ ra khó chịu. Một phần vì sợ Chúa mệt và một phần vì các ông khinh thường trẻ em, nên họ ngăn cản không cho người ta đem các trẻ nhỏ đến với Chúa. Chúa Giê-su liền nói với các ông: “Cứ để trẻ nhỏ đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì những ai giống như chúng mới được vào Nước Trời”.

Cử chỉ đặt tay của Chúa không đơn thuần giống cử chỉ của các rabbi Do-thái. Cử chỉ này có nghĩa Ngài cầu xin ơn lành của Cha trên trời cho chúng, nhưng còn có nghĩa Ngài thông ban cho chúng một cái gì của mình. Thái độ của Ngài khác hẳn các tôn sư Do-thái, vì chưa bao giờ nghe thấy một tôn sư Do-thái nào chú tâm yêu thương trẻ nhỏ. Đức Giê-su cho thấy Ngài đón tiếp hết mọi hạng người: già, trẻ, tốt, xấu, không từ chối một ai, vì ơn cứu độ được dành cho hết mọi người.

Thái độ và lời dạy của Chúa nhắc cho các môn đệ lúc đó và cho chúng ta ngày hôm nay rằng trong cộng đoàn Giáo hội, mọi người không tùy thuộc hạng tuổi, đều có quyền đến với Chúa để Chúa đặt tay, cầu nguyện và chúc lành cho; không ai bị loại khỏi tình yêu và ân sủng của Chúa, dù là một đứa trẻ. Các nhà chú giải xem đoạn Tin Mừng này như là căn bản cho việc rửa tội trẻ nhỏ được cộng đoàn tiên khởi thực hiện.

Các trẻ nhỏ được Chúa Giê-su yêu thương và đưa ra làm mẫu mực cho những ai muốn bước vào Nước Trời: “Nước Trời thuộc về những ai giống như chúng”. Nước Trời thuộc về những ai giống như trẻ thơ bởi chúng đơn sơ, phó thác, không cậy dựa vào sức riêng, nhưng đặt trọn tin tưởng vào Chúa. Chúa Giê-su vốn thấy nơi trẻ thơ sự tin cậy phó thác, mẫu mực cho những người nghèo khó của Thiên Chúa.

Hãy để các trẻ nhỏ đến với Chúa Giê-su đừng ngăn cản chúng. Xin Chúa giúp chúng ta chu toàn trách nhiệm cao cả này, với ý thức rằng ân sủng và chúc lành của Chúa là kho tàng quí giá mà chúng ta có thể trao lại cho con cái chúng ta.

 

CHÚA GIÊ-SU VÀ TRẺ EM (Mt 19, 13-15)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Theo truyền thống xã hội của Do-thái thời Chúa Giê-su, những ai chưa kết hôn thì chưa hoàn toàn là người trưởng thành, vì thế bị coi rẻ trong xã hội. Việc Chúa Giê-su đón nhận các trẻ em và đặt tay chúc lành cho chúng biểu lộ tình thương và sự gần gũi của Người đối với các em. Chúa Giê-su yêu mến tinh thần đơn sơ, phó thác và cho đó là điều kiện để được vào Nước Trời: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, và đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời thuộc về những ai giống như chúng”.

2. Người đời quen phân biệt ai là người mình nên trọng, ai là kẻ mình khinh thường. Ngày xưa người Do-thái khinh thường và khai trừ một số người khỏi sinh hoạt chung của xã hội và tôn giáo, đó là phụ nữ, người cùi, người tội lỗi công khai và trẻ nhỏ… Đặc điểm của Ki-tô giáo và đặc biệt là của Công giáo là mở rộng vòng tay tiếp đón mọi người không khai trừ ai.

Lời Chúa hôm nay cho thấy Chúa Giê-su yêu thương trẻ em và tất cả những ai sống đơn sơ khiêm nhường như chúng: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời thuộc về những ai giống như chúng”.

Thật ra, trẻ nhỏ chưa phát triển đầy đủ như con người trưởng thành để có thể chịu trách niệm về những hành vi của mình. Con người thực sự có giá trị vẫn là con người có đủ tài đức để phục vụ người khác. Nhưng Chúa Giê-su muốn chúng ta trở nên như trẻ nhỏ, là vì nơi chúng có những đức tính tự nhiên mà mọi người cần thực hành để vào Nước Trời.

3. “Người đặt tay trên chúng và cầu nguyện”.

Đặt tay” là một nghi thức thường được dùng để chữa bệnh hay tấn phong; còn trong trường hợp này, đây là cử chỉ chúc phúc xin Chúa che chở trên một kẻ nào đó. Người ta đem trẻ nhỏ đến xin Chúa đặt tay lên chúng là để xin ơn che chở cho trẻ nhỏ, là những kẻ cần được bảo vệ và chăm sóc. Giáo dân thường đến xin các Linh mục chúc lành là vì họ tin tưởng Chúa hiện diện nơi linh mục. Những ai càng gần Chúa thì càng có thế giá để cầu xin phúc lành của Thiên Chúa (Trần Hữu Thành).

4. Trên nguyên tắc người ta phải tôn trong trẻ em, nhưng trong thực tế người ta đã khinh thường trẻ em nên có những hành động làm tổn thương các em. Năm vừa qua, nhiều nhà báo phản ánh chuyện các em học sinh bị giáo viên đánh đập tàn bạo, đến nỗi ban đêm nằm ngủ ở nhà, các bé cũng la hét hoảng loạn, van xin cô đừng đánh nữa.

Ai trong chúng ta cũng biết trẻ em là tương lai của gia đình, xã hội và Giáo hội. Vì thế, các em cần được yêu thương, chăm sóc. Tuy nhiên, các em cũng là đối tượng của sự bạo hành, đánh đập và bóc lột tàn tệ của một số người, vì các em yếu đuối và không có khả năng tự bảo vệ.

Thiên Chúa thì khác, Người luôn quan tâm săn sóc các em. Kinh thánh cho biết, trẻ em chính là đối tượng được Thiên Chúa yêu thương cách đặc biệt. Hơn nữa, Đức Giê-su còn khẳng định những ai giống như trẻ em mới được vào Nước Trời. Vì sao? Vì các em đơn sơ, trong trắng, thật thà và chân thành.

5. Mỗi khi phải đón tiếp những nhân vật quan trọng, người ta thiết lập những hàng rào an ninh nghiêm ngặt nhằm bảo vệ an toàn tuyệt đối cho các VIP đó. Những việc lớn lao như thế đương nhiên là việc người lớn, còn “con nít thì đi chỗ khác chơi”! Các môn đệ Chúa Giê-su cũng dễ sa vào cơn cám dỗ “kẻ cả” đó: biến Thầy mình thành VIP để vai trò của mình được quan trọng hóa lên. Và họ cho rằng việc đầu tiên phải làm ngay là cấm chỉ không cho lũ trẻ nít bén mảng đến gần Thầy mình. Kể ra các môn đệ cũng “hơi bị quê độ” khi Đức Giê-su sửa lưng các ngài ngay tức khắc: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng xua đuổi chúng” (5 phút Lời Chúa).

6. Hôm nay một lần nữa, Chúa Giê-su muốn nói rõ hơn về những đức tính tốt khi thấy một em bé được người ta bế đến để xin Ngài đặt tay và chúc lành cho chúng. Các môn đệ tỏ vẻ không đồng ý vì coi là chuyện quấy rối mất thì giờ. Tuy nhiên, trẻ em thì đơn sơ, trong trắng, chân thật và thủy chung. Chúng cần đến sự trợ giúp của người khác và thường nài xin cha mẹ và những người lớn điều chúng muốn. Nhân đây, Chúa Giêsu không có ý nói là phải nhỏ bé lại theo nghĩa đen, mà là theo nghĩa bóng, tức là hãy mặc lấy tâm tình của trẻ thơ, đó là: hãy sống trong trắng, đơn sơ, chân thành, không nghi kỵ, vòng vo, gian dối, không tự kiêu, tự mãn, nhưng biết phó thác, tin tưởng vào Chúa quan phòng. Luôn yêu thương và gắn kết trong sự tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa, vì: “Mọi gánh nặng hãy trút bỏ cho Ngài, tin tưởng vào Ngài, Ngài sẽ ra tay”.

7. Truyện: Một trẻ thơ làm chứng nhân.

Ông Taba, một nhà trí thưc tại Indénosia và cũng là một tín hữu Ki-tô đã kể lại câu chuyện đời ông như sau:

“Tôi rất hãnh diện và tôi cho rằng tôi là người tín hữu duy nhất trong giáo xứ có được bằng tiến sĩ, mà còn là chủ tịch hội luật gia, đồng thời là chủ tịch hội trí thức trong tỉnh nữa. Với tất cả những danh hiệu và chức vụ này, tôi tưởng như chẳng ai bằng tôi cả. Thế nhưng tôi lại bê trễ việc đạo vì quá bận rộn. Tôi không còn quan tâm gì đến việc cầu nguyện nữa.

Một hôm, cháu trai mới hai tuổi của tôi đến chơi và ngủ lại chung phòng. Khi thấy như thế, cháu hỏi: “Cậu ơi, sao cậu không cầu nguyện? Cậu cãi nhau với Chúa rồi à“?

Câu hỏi ngây thơ ấy làm tôi tỉnh ngộ. Thật chính là Chúa đã dùng một đứa bé mới có hai tuổi làm nhân chứng cảnh tỉnh và nhắc nhở tôi. Tôi lập tức cầu ngay trước mặt cháu. Và từ đó tới nay tôi luôn cầu nguyện trước khi đi ngủ”.

MẶC KHẢI NƯỚC TRỜI CHO KẺ BÉ MỌN
(THỨ BẢY TUẦN 19 TN NĂM CHẴN)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB


Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Bảy Tuần 19 Thường Niên, năm Chẵn này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúng ta đã được phúc gọi Chúa là Cha, xin Chúa cho chúng ta ngày càng thêm lòng hiếu thảo, hầu đáng được hưởng gia nghiệp Chúa hứa ban.

Ngày càng thêm lòng hiếu thảo với Chúa, bởi vì, Chúa sẽ lại xót thương, cho dù, ta có bội tín thất trung với Người, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, ngôn sứ Mikha cho thấy: Chúa sẽ lại thương xót chúng ta. Bị kẻ thù áp bức, Thành Thánh vẫn hy vọng được phục hồi và mở rộng ra cho toàn thế giới. Đấng phải đến sẽ đến, Người sẽ không trì hoãn; trên đất ta, sẽ không còn sợ hãi vì chính Người là Cứu Chúa của ta. Tội lỗi chúng ta, Người chà đạp dưới chân, mọi lỗi lầm chúng ta, Người ném xuống đáy biển.

Ngày càng thêm lòng hiếu thảo với Chúa, bằng cách cởi bỏ con người cũ, mặc lấy con người mới, là chính Đức Kitô, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Pasianô nói: Sự sống ấy, Đức Kitô đã nhờ Thần Khí của Người mà ban cho chúng ta, nhưng với điều kiện là chúng ta không được phạm tội nữa… Người thứ nhất bởi đất mà ra thì thuộc về đất; còn người thứ hai thì từ trời mà đến. Vì thế, cũng như chúng ta đã mang hình ảnh người bởi đất mà ra, thì chúng ta cũng sẽ được mang hình ảnh Đấng từ trời mà đến. Anh em đã cởi bỏ con người cũ với những hành vi của nó rồi, và anh em đã mặc lấy con người mới, con người hằng được đổi mới theo hình ảnh Đấng Tạo Hoá để được ơn thông hiểu.

Ngày càng thêm lòng hiếu thảo với Chúa, bằng cách sám hối, quay trở về với Chúa, tránh xa mọi tội lỗi, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, Đức Chúa phán qua miệng ngôn sứ Êdêkien: Ta sẽ xét xử các ngươi: ai nấy theo đường lối của mình. Ai phạm tội, kẻ ấy phải chết. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 50, vịnh gia đã cho thấy: Lạy Chúa Trời, xin tạo cho con một tấm lòng trong trắng. Chúa chẳng ưa thích gì tế phẩm, con có thượng tiến lễ toàn thiêu, Ngài cũng không chấp nhận. Lạy Thiên Chúa, tế phẩm dâng Ngài là tâm thần tan nát, một tấm lòng tan nát giày vò, Ngài sẽ chẳng khinh chê.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã mặc khải mầu nhiệm Nước Trời cho những người bé mọn. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng. Mầu nhiệm Nước Trời là mầu nhiệm cao cả, nhưng lại được mặc khải cho những kẻ bé mọn. Đức Giêsu, Ngôi Lời Thiên Chúa, vốn dĩ là Thiên Chúa, nhưng, lại chấp nhận trở nên bé nhỏ nghèo hèn, trong thân phận phàm nhân: hằng vâng phục thánh ý Chúa Cha, như Người đã từng nói: Lương thực của Thầy là thi hành ý muốn của Đấng đã sai Thầy. Nước Trời là của những ai bé mọn, hoàn toàn tin tưởng phó thác vào sự quan phòng của Chúa, không cậy dựa vào sức mình, nhưng, hoàn toàn tín thác vào Chúa, như con thơ trong bàn tay mẹ hiền. Chúng ta thường thích làm lớn, muốn tự mình quyết định mọi chuyện. Bao lâu chúng ta chưa khiêm nhường tự hạ trước Chúa, thì bấy lâu chúng ta con lạc xa Nước Trời. Bao lỗi lầm, tội lỗi của chúng ta cũng sẽ bị nhận chìm trong đại dương bao la lòng thương xót Chúa. Ý thức được thân phận yếu đuối mỏng dòn của mình, để quay trở về với Chúa, chúng ta sẽ lại được Người xót thương: Chúa sẽ tạo cho chúng ta một quả tim mới, sẽ đặt Thần Khí mới vào lòng chúng ta. Chúng ta đã được phúc gọi Chúa là Cha, ước gì chúng ta ngày càng thêm lòng hiếu thảo với Chúa, ngoan ngùy như con thơ luôn vâng theo lời Cha hiền, hầu, chúng ta đáng được hưởng gia nghiệp Chúa hứa ban. Ước gì được như thế!

GƯƠNG SÁNG SÁNG NHẤT
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Cứ để trẻ em đến với Thầy!”.

“Trẻ em ‘chưa bao giờ giỏi’ trong việc nghe lời người lớn; nhưng chúng ‘chưa bao giờ thất bại’ trong việc bắt chước họ, nhất là bắt chước những ‘gương sáng sáng nhất’ hoặc cả những ‘gương xấu xấu nhất!’” - James Baldwin.

Kính thưa Anh Chị em,

Thật trùng hợp, Lời Chúa hôm nay nói đến nói đến gương sáng, gương mù; nói đến con cái và cha mẹ. Qua Êzêkiel, Thiên Chúa phán, “Mạng sống cha, mạng sống con đều thuộc về Ta”; qua bài Tin Mừng, Chúa Giêsu chỉ cho bậc cha mẹ hướng con cái tới ‘gương sáng sáng nhất’ - chính Ngài - “Cứ để trẻ em đến với Thầy!”.

Êzêkiel cho biết, “Ai phạm tội, kẻ ấy phải chết”; nhưng trách nhiệm của cha mẹ sẽ lớn hơn khi không dạy con cái tránh tội. Làm cha mẹ là một thiên chức, nhưng hình thành toàn vẹn nhân cách và cứu rỗi vĩnh viễn một con người là trách nhiệm khiến bất cứ cha mẹ nào cũng có thể ‘tan chảy’ trong sợ hãi và run rẩy. Trên hết, cha mẹ phải thể hiện ‘bản năng thiêng liêng’ tốt đẹp của mình và dạy con cái cầu nguyện, yêu mến các Bí tích, đặc biệt Thánh Lễ và trên hết, học biết Chúa Giêsu thực sự là người bạn tốt nhất, người mà chúng có thể chia sẻ mọi điều và là quà tặng quý nhất mà cha mẹ ban tặng!

“Đừng ngăn cấm chúng!”. Gương xấu là một trong những ‘ngăn cấm’ đáng sợ nhất! Có nhiều cách ‘ngăn cấm’ con cái đến với Chúa! Trẻ rất giỏi nhận ra sự không trùng khớp giữa lời dạy và hành vi của người lớn. Hãy lo sợ khi cha mẹ bắt đầu nhìn thấy khiếm khuyết của mình phản ánh trong hành vi và lời nói của con cái! Đó là một cảnh báo! Bạn phải sống đời Kitô hữu một cách chân thực hơn. Gương sáng của bạn phải là chất xúc tác để con cái hướng tới ‘gương sáng sáng nhất’ - Chúa Giêsu và lời dạy của Ngài!

“Nước Trời là của những ai giống như chúng!”. Nên giống trẻ nhỏ không phải là ngơ khờ, chỉ biết khóc biết cười; nhưng là tín thác hoàn toàn vào Cha trên trời như trẻ phó thác hoàn toàn vào cha mẹ. Nước Trời là nơi con cái ‘thuộc về’ và ‘hướng về’; cha mẹ cần thiết tuyệt đối tin rằng, Chúa sẽ ban cho con cái mình những ân sủng cần thiết để chúng chu toàn mục đích và sứ mệnh cách hiệu quả. Chúa Kitô là người cổ vũ lớn nhất; Ngài không muốn gì hơn là cuộc đoàn tụ hạnh phúc trên thiên đàng, nơi cha mẹ sẽ nghe những lời biết ơn trìu mến từ con cái, “Cảm ơn ba mẹ đã giúp con đến đây!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Cứ để trẻ em đến với Thầy!”. Không ai đến với Chúa Giêsu mà không nên người, nên con Chúa; và đặc biệt, nên thánh. Vì thế, đừng ngần ngại đưa trẻ đến với Chúa Giêsu dẫu chúng không biết gì; vì Chúa biết và vui khi thấy chúng cười, la hét và thậm chí khóc trước mặt Ngài. Bên cạnh đó, lời ca tiếng hát của cộng đoàn, sự im ắng thánh thiêng của phụng vụ hẳn cũng sẽ hình thành trong các em một ký ức tốt về cầu nguyện! Hãy nhớ, không có hy sinh nào từ phía người lớn là quá tốn kém hoặc mất thời giờ, kể cả việc cầu nguyện cho con trẻ. Điều đó sẽ bảo đảm rằng, không trẻ nào tin mình là một sai lầm, vô giá trị hoặc bị bỏ rơi do những vết thương và sự ích kỷ của người lớn!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, trên cuộc đời này, không có việc nào khó hơn việc làm gương sáng. Cho con ngày càng yêu mến việc chiêm ngắm Chúa; nhờ đó, gương con bớt mờ!”, Amen.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây