TIN VÀO NHỮNG ĐIỀU TRÁI KHOÁY
[04.08.2013 11:55]
Ngàn điều lòng chẳng dám mơ
Ngàn điều lòng chẳng dám ngờ
Những điều ta bỡ ngỡ, lòng ta sững sờ
Ngài sẽ đoái thi hành, vì Ngài luôn là Chúa tín thành
(ĐGM Nguyễn Năng)
Vâng, Ngài sẽ đoái thi hành, nhưng không với phương cách con người, và hoàn toàn vượt tầm trí hiểu của con người, Ngài thi hành theo chương trình tình yêu cho con cái Ngài, vì Ngài là Chúa tín trung.
Quả vậy, khi thực hiện giao ước, cho Abraham đông con nhiều cháu, tổ phụ nhiều dân, “Này Ta giao ước giữa Ta với ngươi, ngươi sẽ là cha của nhiều dân tộc”, trong thời điểm Abraham và Sara vợ ông cao tuổi, đã qua thời sinh nở, ông bà vô sinh! Thế mà Abraham lại tin vào những điều trái khoáy, ký kết giao ước với Thiên Chúa với lời hứa tổ phụ của nhiều dân tộc!
Từ thành Ur vùng Lưỡng Hà màu mỡ, ra đi tìm về miền đất hứa Canaan, một vùng đất sa mạc cằn cỗi. Thật nực cười, nếu chỉ nhìn theo toan tính của con người. Bởi có ai di cư theo chiều ngược, bỏ vùng châu thổ sông nước phù sa, đi trong vô định, tìm đến vùng hoang mạc chọn làm đất được hứa ban.
Hơn nữa, khi đã có con đầu lòng, Chúa lại đòi ông hiến tế chính con một của ông. Một đòi hỏi thật phi lý, một đòi hỏi trái hẳn với bản giao ước đã ký, một đòi hỏi không bình thường khó lòng chấp nhận, vượt quá tầm trí hiểu giới hạn của con người. Bởi hiến tế thông thường của mọi dân tộc, của mọi tôn giáo, qua mọi thời đại, nào đâu có hiến tế con trai đầu lòng. Có chăng chỉ trong truyền thuyết thần thoại cổ tích, đem dâng gái đẹp cho thủy thần.
Nhưng Abraham vẫn một lòng vững tin vào giao ước, dám tin vào những điều trái khoáy mà Thiên Chúa thực hiện.
Trải qua lịch sử Cứu Độ, ta nhận ra rất nhiều lần Dân Chúa hành trình trong niềm tin vào lời hứa cứu độ, tin vào những điều mà con người không thể nghĩ suy, hoàn toàn phó thác cho những điều trái khoáy Thiên Chúa từ nhân đã thực hiện giữa dân Người.
Mẹ Maria dâng lời Fiat Xin Vâng, vì tin vào lời sứ thần: “đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được”. Mẹ tin vào những điều trái khoáy của Thiên Chúa sẽ thực hiện nơi Mẹ, và qua Mẹ cho muôn người.
Có tôn giáo nào, thay cho lời hứa phúc lộc thọ, lại loan báo cực hình, tử đạo là phúc trường sinh.
Có tôn giáo nào mà Thượng Đế ta tin, thay cho lời hứa tiên cảnh bồng lai, lại cho con cái chịu bách hại như Thầy, để được phúc Tin Mừng.
Thế đó, việc Chúa làm ta không hiểu thấu, tư tưởng Người ta chẳng nghiệm ra, nhưng ta tin vào những điều trái khoáy, Chúa thực hiện nơi từng cảnh huống đời ta.
Thế đó, Chúa đã ưu ái Cha Phaolô cách đặc biệt ân cần. Trổi vượt trí khôn ngoan, sở đắc một đức tính nhân từ và thánh thiện, năng động cuộc sống người mục tử, nhận cuộc sống đơn nghèo. Ai cũng nghĩ rằng, con đường cha đi sẽ trổ nhiều bông.
Nhưng bệnh tật xảy đến, chẳng hiểu từ đâu ra. Cha đồng hành cùng bạo bệnh.
Rồi đang khi thành công trong ca phẫu thuật, chuẩn bị ngày về cho một hành trình mới, dự định mới, Chúa lại gọi cha về. Ô hay, những điều trái khoáy lại được Chúa thực hiện nơi cha Phaolô.
Dự định ngày về tíu tít hỏi thăm, nhưng ngày về là nhang khói, là nến hoa.
Dự định ngày về tay bắt mặt mừng, nhưng ngày về chiêng trống khóc tiễn đưa.
Những điều trái khoáy dưới con mắt người đời. Những điều ta bỡ ngỡ, lòng ta sững sờ. Chúa vẫn trung thành mãi, dù lòng ta nghi nan hững hờ, vì muôn ngàn đời, Chúa vẫn trọn tình thương.
Qua bao điều trái khoáy Chúa đã thực hiện nơi cha Phaolô, xin Chúa đón đợi cha về trong vòng tay yêu thương. Tạ ơn Chúa muôn trùng.
Nguyễn Ngọc Ngữ
LỠ HẸN
Hẹn về bày tỏ tri ân
Nào đâu giã biệt cõi trần lên cao
Sáng nay trong gió xì xào
Trước hang đá Mẹ nghẹn ngào, hàng cau
Cây đa bóng đổ mưa ngâu
Giọt thương giọt nhớ đắng sầu chia ly
Hẹn lòng đôi tiếng thầm thì
Thế mà lạnh giá ngày về tang thương
Cha ơi ở cuối con đường
Mênh mông quá, những yêu thương đang chờ
Nào ai hiểu được chữ ngờ
Trong quan phòng ấy, ngẩn ngơ xé lòng
Trắng đêm bậc đá rêu phong
Muôn lòng mười đợi một trông cha về
Ở đây mộc mạc chân quê
Hồn ai vằng vặc trăng thề đầu non
Thuyền nan chở nghĩa sắt son
Dở dang một kiếp chưa tròn nhân sinh
Cha ơi phận nhỏ chút tình
Thay lời tiễn biệt an bình cha đi
Hiểu rằng sinh ký tử quy
Nhưng bàng hoàng quá, tử ly nặng lòng
Cho con một chút mặn nồng
Đủ cho con hiểu cung lòng Chúa yêu
Dù cho lỗi hẹn trăm chiều
Cha đi vào giữa thiên triều hằng mong.
Nguyễn Ngọc Ngữ