Đấng hiến mạng vì tôi

Thứ hai - 11/03/2024 22:51 | Tác giả bài viết: Lm Giuse Hoàng Kim Toan |   209
“Đấng đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi.” (Gal 2, 20)
Gl 2 20 www ngonluanho net
Gl 2 20 www ngonluanho net
Đấng hiến mạng vì tôi




Điều khó khăn nhất trong niềm tin Kitô giáo là việc người ta tin rằng Thiên Chúa là Đấng Toàn Năng lại biểu lộ nơi con người tử tội, một Thiên Chúa là Tình Yêu lại thinh lặng trước sự dữ, Một Thiên Chúa Vô hình lại mặc lấy thân xác hữu hình. “Đấng đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi.” (Gal 2, 20)

Người là Thiên Chúa - người, một người ở giữa chúng ta, Người cho chúng ta biết về ý định yêu thương của Thiên Chúa. Một con người như chúng ta, có một quê hương. Người được gọi là Giêsu Nazareth. Người đã làm người như chúng ta, ngoại trừ tội lỗi. “Con Thiên Chúa đã làm việc với đôi tay nhân loại, suy nghĩ bằng trí óc nhân loại, hành động theo ý chí giọt nắng, giọt mưa bằng quả tim nhân loại. Sinh làm con Đức Trinh Nữ Maria, Người đã thực sự trở nên một người giữa chúng ta, giống chúng ta trong mọi sự, ngoại trừ tội lỗi” (GLTC số 470).

Sứ vụ và hoạt động của Người bắt nguồn từ sự hiệp thông của Thiên Chúa Cha, đồng thời cũng mở đường cho tất cả những ai tin vào Người cũng được thông hiệp với Ba Ngôi. Nhà thần học Romano Guardini đã sung sướng và kinh ngạc khi đề cập đến quan hệ giữa màu nhiệm vượt qua và màu nhiệm Ba Ngôi: “Trong lòng Thiên Chúa Ba Ngôi có một con người’. Này là Người trong Thiên Chúa (Ecce homo in Deo)”.

Một nhân loại có chân đứng ở dưới thế nhưng có đầu chạm trời cao nhờ Đức Giêsu Kitô Con Thiên Chúa, Người đã làm người ở giữa chúng ta và mãi mãi làm người khi phục sinh trở về nơi Thiên Chúa Cha. Con người có một vị trí nơi Ba Ngôi Thiên Chúa, điều này chưa bao giờ có, chỉ nơi Đức Giêsu Kitô Phục sinh, nhờ Chúa Thánh Thần, niềm hy vọng lớn lao của nhân loại mới được thắp sáng.

Con người có một vị trí rất đặc biệt nơi Thiên Chúa. Nhấn mạnh điều này để thấy rằng: Cuộc sống của mỗi con người cần được tôn trọng, không chỉ là phù vân, sớm nở tối tàn, không chỉ là một hạt bụi hoá kiếp, không là giọt nắng, giọt mưa mau tan biến. Con người có và từ ấy có tất cả “Nhờ Người với Người và trong Người”.

Siêu nhiên không triệt tiêu tự nhiên nhưng làm cho tự nhiên trở nên phong phú. Con người trong điều kiện sống tự nhiên của mình cũng cần siêu nhiên nâng đỡ để có chiều đứng xứng đáng như một con người.

“Lạy Trời, rượu thiêng nào người rót đời tôi đầy tràn … Người đã tự hiến cho tôi trong tình yêu và rồi cảm thấy hết ngọt ngào của Người trong tôi” (Lời dâng, bài số 65, R.Tagore).
 
L. m Giuse Hoàng Kim Toan

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây