“Không hẹn mà đến, không chờ mà đi…”

Thứ bảy - 02/12/2023 21:52 | Tác giả bài viết: Lm. Giuse Nguyễn Đức Thịnh |   349
Trên Quan Lộ Cuộc Đời: “Không hẹn mà đến, không chờ mà đi…”

“Không hẹn mà đến, không chờ mà đi…”
 

tbd 031223a


Từ sau tết đến nay, thông tin mà chúng ta đọc và nghe nhiều nhất có lẽ là hai từ “Bệnh và Chết”. Bảng thống kê hàng ngày các nạn nhân của Virut Côrôna, tin người thân quen bệnh, qua đời… chẳng ngày nào không có.

Tác giả Thánh Vịnh (Tv 103) cảm khái:

Kiếp phù sinh tháng ngày vắn vỏi
Tươi thắm như cỏ nội hoa đồng
Một cơn gió thoảng là xong
Chốn xưa mình ở cũng không biết mình

Một linh mục phong độ, khỏe mạnh, dễ thương… qua một giấc ngủ đã vĩnh viễn từ bỏ cõi trần, để lại bao tiếc thương cho mọi người.

Một gia trưởng đang cười nói vui vẻ với bạn bè, anh em… thoáng chốc hồn lìa khỏi xác, lấy đi bao nước mắt đau buồn của vợ con…

Một thanh niên hừng hực tuổi xuân, tương lai cả một trời hy vọng với bao điều tốt đẹp, bất chợt một sự cố không đáng có xảy đến đã không cho em chút cơ hội làm lại cuộc đời.

Kiếp phù sinh là thế, thật vắn vỏi… “Trăm năm còn có gì đâu, chẳng qua một nấm cỏ khâu xanh rì”.

Đời người bất chợt tựa nắng mưa, nhẹ nhàng như gió thoảng, mênh mang qua bốn mùa…

Không hẹn mà đến, không chờ mà đi
Bốn mùa thay lá thay hoa thay mãi đời ta
Bên trời xanh mãi những nụ mầm mới
Để lại trong cõi thiên thu hình dáng nụ cười”
(Trịnh Công Sơn – Bốn Mùa Thay Lá).

Cuộc sống mong manh ngắn ngủi vậy đó, sao ta lại cứ hững hờ! Sao cứ mãi làm khổ nhau, bon chen hơn thua chi cho nặng nề kiếp sống…

Vẫn biết là vậy, nhưng lần mò leo mãi vẫn không qua được vách sầu, không vượt nổi bức tường của ích kỷ nhỏ nhen, không bơi nổi con sông của đam mê yếu đuối…

Thôi thì như Vũ Thành An, vẫn cứ khao khát điều cao thượng, vẫn cứ cố yêu người yêu đời mà sống… sau rồi đời mình cũng qua.

Hãy thử mơ một lần như Trịnh Công Sơn: “Một lần nằm mơ tôi thấy tôi qua đời”, để xem lòng có thật sự bình yên, lúc tỉnh lại cuộc sống có tươi mới như nắng vừa lên chăng!

Sống trên đời cần một tấm lòng
Để làm gì em biết không?
Để gió cuốn đi…
Để làm gì người biết không?
Để trong cõi thiên thu vương mãi nụ cười
Để còn mãi trong ta hình bóng một người
Để cuộc sống tương lai thuộc về mãi con người…

 

Lm. Giuse Nguyễn Đức Thịnh
(01/05/2020)

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây