Chiều nay mưa lại về trên mái cũ,
Anh ngồi lặng nhìn sông, nước ngược xuôi…
Có một con thuyền ngày xưa xa hút
Chở em đi, để sóng vỗ chơi vơi.
Cây bàng trước ngõ rơi thêm mấy lá,
Như năm nào em khẽ bước qua sân.
Áo trắng thuở ấy bay bay trong gió,
Giờ chỉ còn trong giấc ngủ bâng khuâng.
Anh ở lại, giữ vẹn nguyên lối nhỏ,
Nơi hai đứa từng ngồi hát vu vơ.
Nơi em kể chuyện thuyền mơ sóng gió,
Nơi tình đầu xanh như nụ hoa chờ.
Biết em đã cài hoa lên mái tóc,
Biết em giờ chẳng còn là của riêng anh.
Nhưng mỗi lần chiều mưa nghiêng hiu hắt,
Tim lại ngân lên một khúc mộng lành.
Tình anh – vết sông xưa không lấp được,
Gió vẫn về, sóng vẫn gõ thuyền xưa.
Nếu có một lần em qua lối cũ,
Xin cúi chào nhau… trong gió giao mùa.