Hãy để Chúa hoạt động trong ta

Thứ bảy - 19/07/2025 08:25 | Tác giả bài viết: Petrus.tran |   17
“Mác-ta! Mác-ta ơi! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.” (Lc 10, 41).

Chúa Nhật XVI – TN – C
Hãy để Chúa hoạt động trong ta

tbd 190725b


Chọn lựa là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của con người. Ngay từ lúc thức giấc cho đến buổi chiều tàn, từ khi khôn lớn cho đến tuổi xế chiều, có biết bao điều ta phải chọn lựa. Hôm nay, ta sẽ ăn gì, uống gì, mặc gì. Ngày cuối tuần, ta sẽ đi picnic ở đâu.

Với những người nhìn xa trông rộng, người ta còn tính đến chuyện tương lai, chuyện chọn lựa cho mình một công việc phù hợp năng lực, một căn nhà xinh xinh, một chiếc xe hợp nhãn v.v…

Thế nhưng, không phải lúc nào chúng ta cũng có sự lựa chọn hoàn hảo. Có người chọn sai nghề nghiệp. Thế nên, họ luôn thất bại trong công việc của mình. Có người chọn sai ý trung nhân. Thế nên, cuộc sống hôn nhân của họ nửa đường gãy gánh.

Tuy nhiên, vì là những chọn lựa thiên về thể xác (vật chất), nên nó không ảnh hưởng lắm trong cuộc sống của mình, nếu biết sửa sai.

Cũng là chọn lựa, nhưng những chọn lựa này sẽ rất tai hại cho cuộc sống của mình, nếu chọn sai, đó là chọn sai cung cách sống, chọn sai cung cách biểu lộ niềm tin của mình đối với Chúa.

Kinh Thánh có ghi chép lại nhiều tấm gương về sự chọn lựa cách biểu lộ niềm tin của mình đối với Chúa. Một trong những tấm gương đó, được ghi lại trong Tin Mừng thánh Luca, đó là tấm gương của cô Maria, em gái của cô Mác-ta.

**
Theo Tin Mừng thánh Luca ghi lại: Một ngày nọ, trong khi thầy trò đi đường, Đức Giê-su vào làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mác-ta đón Người vào nhà”. Sự hiện diện của Đức Giê-su cứ tưởng rằng sẽ đem lại cho gia đình cô Mác-ta niềm vui vì có Chúa ở cùng.

Vâng, chỉ là “cứ tưởng” thôi! Chứ thực ra thì nó đã biến gia đình cô Mác-ta căng thẳng như một sợi dây đàn sắp đứt.

Chuyện là thế này. Cô Mác-ta “Có người em gái tên là Maria. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy.” Ngược lại, “Cô Mác-ta thì tất bật lo việc phục vụ.”

Một sự khó chịu ngấm ngầm trong lòng cô ta. Thế là, cô ta tiến lại gần Đức Giê-su và nói: “Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay!”

Lời thỉnh cầu của cô Mác-ta hợp lý đấy chứ! Vâng! Rất hợp lý. Hôm đó, nào có phải chỉ một Thầy Giêsu đến, còn cả những người môn đệ của Ngài nữa, kia mà!

Thế nhưng, Đức Giê-su vẫn coi lời thỉnh cầu của cô Mác-ta là không cần thiết. Ngài đã trả lời rằng: “Mác-ta! Mác-ta ơi! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.” (Lc 10, 41).

***
Đức Giê-su nói: “Maria đã chọn phần tốt nhất.” Vậy, việc làm của cô Mác-ta không tốt sao! Thưa, không hẳn thế.

Đừng nghĩ rằng Đức Giê-su coi thường sự phục vụ. Chính Ngài đã nói “Ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em; ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ mọi người” (Mc 10, 43).

Nếu cô Mác-ta, nói theo cách nói của tông đồ Phê-rô, “tiếp đón nhau mà không lẩm bẩm kêu ca” (1Pr 4, 9), thì có phần chắc, cô ta sẽ nhận được huy chương “người phục vụ tốt nhất”.

Vâng, xã hội hôm nay vẫn cần rất nhiều Mác-ta. Nói rõ hơn, cần rất nhiều người phục vụ. Nếu người viết không lầm, cô Mác-ta đã được đặt làm quan thầy của các người hầu hạ và đầu bếp.

Điều quan trọng là, khi phục vụ, đừng để mình bị quá tải. Bởi nếu bị quá tải, thánh Bênêđictô, (không phải ĐTC Bênêđictô XVI nha!), có lời chia sẻ rằng: “bị quá tải thường dẫn đến sự chai đá của con tim, tinh thần bị thương tổn, trí khôn bị mất và ơn Chúa bị phân tán.” (nguồn: internet).

Quý bà, quý chị em và những ai xung phong làm người phục vụ, nhớ kỹ lời khuyên này nhé! Ơn-Chúa-bị-phân-tán sẽ dẫn đến nổi cáu, bực tức, càm ràm, v.v… và như thế sẽ làm cho sự phục vụ của mình mất đi ý nghĩa, phải không, thưa quý vị!

Cuối cùng, đó là hãy học lấy kinh nghiệm của thánh Phaolô. Trước những khó khăn và vất vả cho việc phục vụ dân ngoại, ngài tông đồ chia sẻ, rằng: “Tôi vui mừng chịu đau khổ vì anh em. Những gian nan thử thách Đức Kitô còn phải chịu, tôi xin mang lấy vào thân cho đủ mức vì lợi ích cho thân thể Người là Hội Thánh” (x.Cl 1, 24).

Đẹp thay! khi phục vụ, chúng ta hãy phục vụ vì “lợi ích cho thân thể Người là Hội Thánh”.

****
Cô Mác-ta và cô Maria, mỗi người có một sự chọn lựa. Một người chọn lựa việc phục vụ. Một người chọn lựa việc ngồi bên chân Chúa.

Với chúng ta hôm nay, chúng ta chọn việc gì? Vâng, câu trả lời là của mỗi chúng ta. Tuy nhiên, sẽ là đáng tiếc, nếu chúng ta không chọn ngồi-bên-chân-Chúa.

Ngồi-bên-chân-Chúa, Cha Charles E. Miller chia sẻ rằng: “Theo một ý nghĩa thẳm sâu, anh chị em phải hiểu rằng, trong thánh lễ, chúng ta cũng ngồi bên chân Chúa Giêsu ở phần phụng vụ Lời Chúa. Công Đồng Vatican II đã dạy rằng: Chúa Kitô hiện diện trong Lời của Người, vì chính Người nói khi người ta đọc Thánh Kinh trong nhà thờ” (Hiến chế về Phụng vụ Thánh, số 7).

Ngài Lm. nói tiếp: “Đó là sự khác biệt về việc ‘ngồi bên chân Chúa’ giữa cô Maria xưa và chúng ta hôm nay. Một sự khác biệt nữa, của hôm nay, đó là Chúa Giê-su là người phục vụ chúng ta, chứ không phải chúng ta là người phục vụ Chúa. Nơi bàn tiệc Thánh Thể, Chúa Giêsu phục vụ chúng ta ‘Mình và Máu Đức Kitô’, không phải do Macta dọn ra mà do chính Người dọn ra”.

Ngồi bên chân Chúa nơi Bàn Tiệc Thánh Thể và Chúa Giêsu là người phục vụ chúng ta… rồi sao nữa! Rồi chúng ta phải là người phục vụ tha nhân, chứ sao!

Và đó là lý do chúng ta phải chọn cả hai công việc. Phải quân bình giữa sự phục vụ cũng như việc ngồi bên chân Chúa.

Về việc chọn cả hai, một nhà truyền giáo có lời chia sẻ, rằng: “Đức Giê-su dạy chúng ta cần quân bình giữa thời gian phục vụ và thời gian thờ phượng (đi nhà thờ, lắng nghe tiếng Chúa - học Lời Chúa, và cầu nguyện).

Nếu không thờ phượng, sự phục vụ của chúng ta sẽ trở nên khô cứng, vô quyền. Nếu chỉ thờ phượng mà không phục vụ Đức Chúa Trời và đi ra để phục vụ người khác, đức tin chúng ta trở thành đức tin chết” (x.Gc 2, 17).

Cuối cùng, nhà truyền giáo kết luận: “Tuy nhiên, cần nhớ rằng ‘Lời Chúa’ phải luôn là nền tảng của chúng ta trong sự thờ phượng và phục vụ.”

Nói, theo cách nói của anh Giu-se Vũ Đình Bình, đó là: “Phần-tốt-nhất không phải là bỏ hết mọi sự để chỉ cầu nguyện, mà là biết ưu tư với Chúa, ngay trong khi làm việc. Đó là biết dừng lại một chút, để lắng nghe, để nhìn sâu vào tâm hồn mình, và để Thiên Chúa hoạt động trong chúng ta.”

Nói ngắn gọn, chọn-phần-tốt-nhất, đó là: Hãy để Chúa hoạt động trong ta.

Petrus.tran

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây