15/01/2022
THỨ BẢY TUẦN 1 THƯỜNG NIÊN
Mc 2, 13-17
VỊ THẦY CỨU CHỮA NHÂN LOẠI
“Người khỏe mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.” (Mc 2, 17)
Suy niệm: Dù đã đạt nhiều tiến bộ đáng kể, nhưng y khoa vẫn phải bó tay trước một số căn bệnh như ung thư, AIDS… Con người luôn mong có những vị thầy thuốc có thể chữa bá bệnh cho nhân loại, căn bệnh thể lý cũng như tâm hồn. Đọc các sách Tin Mừng, ta nhận ra trong ba năm thi hành sứ vụ, Chúa Giêsu đã cứu chữa tận căn mọi bệnh tật, cả thể xác lẫn tâm hồn. Lêvi đã may mắn gặp được vị thầy thuốc trong mơ ấy. Nghề thu thuế khiến đôi tay Lêvi bị bẩn, tâm trí đen tối, trái tim chai đá. Vì nghề thu thuế, ông không được tham dự nghi thức tôn giáo, bị mọi người thù Giáo hoàngét. Tất cả chỉ vì tiền! Chúa thấy Lêvi, thấy cả con người nội tâm đang dằng co của ông. Chúa gọi Lêvi, ông đáp lại, đứng dậy đi theo Người. Lêvi đã mời Chúa vào nhà cuộc đời ông, để Chúa cứu chữa tâm hồn mình.
Mời Bạn: Nhân loại đang bế tắc vì bệnh tật, nghèo đói, bất công. Bạn thao thức gì để cứu đời cứu người? Tuy nhiên, bạn cũng ý thức rằng dù nỗ lực đến đâu, nhưng “lực bất tòng tâm,” mình bạn và nhóm của bạn không làm gì được! Bạn cần xác tín vào quyền năng Chúa, còn mình chỉ là dụng cụ, là “cây bút chì” trong tay họa sĩ là Thiên Chúa như kiểu nói của Mẹ Têrêxa Calcutta. Trước tiên để Ngài cứu chữa tâm hồn bạn, rồi cùng với Ngài, bạn góp một tay làm dịu bớt đi những đau khổ của người anh em.
Sống Lời Chúa: Lặp lại lời nguyện tắt: “Lạy Chúa Giêsu, con mời Chúa vào nhà con.”
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa đến để cứu chữa những gì đã hư mất. Chúa biết rằng con cần Chúa, vì chỉ có Chúa mới là vị Cứu Tinh thật sự đem lại hạnh phúc trọn vẹn cho con. Amen.
BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
THỨ BẢY TUẦN 1 THƯỜNG NIÊN
Ca nhập lễ
Tôi đã nhìn thấy Đấng ngự trên ngai cao cả, có vô số Thiên Thần thờ lạy và đồng thanh ca hát rằng: Đây danh hiệu vương quyền Người tồn tại muôn đời.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Chúa nhân từ, này dân Chúa đang hiệp lời cầu khẩn; nguyện xin Chúa dủ thương chấp nhận, để giúp chúng con biết nhìn thấy những việc phải làm và đủ sức thi hành trọn vẹn. Chúng con cầu xin…
Bài Ðọc I: (năm I) Dt 4, 12-16
“Chúng ta hãy giữ vững việc tuyên xưng đức tin của chúng ta”.
Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
Anh em thân mến, lời Thiên Chúa là lời hằng sống, linh nghiệm, sắc bén hơn mọi thứ gươm hai lưỡi, thấu suốt đến nỗi phân rẽ linh hồn với thần trí, gân cốt với tuỷ não, phân tách tình cảm với ý nghĩ của tâm hồn. Không một tạo vật nào ẩn khuất được trước mặt Chúa; tất cả mọi sự đều phải phơi trần và tỏ ra trước mắt của Ðấng mà ta phải trả lẽ.
Vậy chúng ta có một Thượng tế cao cả đã đi qua các tầng trời, là Ðức Giêsu, Con Thiên Chúa, nên chúng ta hãy giữ vững việc tuyên xưng đức tin của chúng ta. Vì chưng, không phải chúng ta có Thượng tế không thể thông cảm sự yếu đuối của chúng ta, trái lại, Người đã từng chịu thử thách bằng mọi cách như chúng ta, ngoại trừ tội lỗi. Nên chúng ta hãy tin tưởng chạy đến toà ơn Chúa, để nhờ Chúa thương đến, chúng ta được ơn Chúa tuỳ thời cơ thuận tiện.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 18, 8 . 9. 10. 15
Ðáp: Lạy Chúa, lời Chúa là thần trí và là sự sống (Ga 6, 64b).
Xướng: Luật pháp Chúa toàn thiện, bồi bổ tâm linh; chỉ thị Chúa cố định, phá ngu kẻ dốt.
Xướng: Giới răn Chúa chánh trực, làm hoan lạc tâm can; mệnh lệnh Chúa trong ngời, sáng soi con mắt.
Xướng: Lòng tôn sợ Chúa thuần khiết, còn mãi muôn đời; phán quyết của Chúa chân thật, công minh hết thảy. .
Xướng: Xin Chúa nhậm những lời miệng con công bố, và sự lòng con suy gẫm trước thiên nhan, lạy Chúa là Ðá Tảng, là Ðấng Cứu Chuộc con.
Bài Ðọc I: (Năm II) Sm 9, 1-4. 17-19; 10, 1a
“Này là người mà Chúa nói đến. Saolê sẽ cai trị dân Người”.
Trích sách Samuel quyển thứ nhất.
Lúc bấy giờ có một người thuộc dòng dõi Bengiamin tên là Cis, con trai của Abiel, Abiel con ông Sêror, Sêror con ông Bêcora, Bêcora con ông Aphia, Aphia con một người dòng dõi Bengiamin. Cis là một người cường tráng. Ông có một con trai tên là Saolê rất đẹp trai và tốt lành, không một con cái Israel nào xinh đẹp bằng chàng và anh ta cao hơn mọi người từ vai trở lên.
Vậy ông Cis, cha của Saolê, lạc mất mấy con lừa cái, nên ông bảo con ông là Saolê rằng: “Con hãy đem một đứa đầy tớ theo con, và đi tìm mấy con lừa”. Họ đi khắp miền núi Ephraim, sang vùng Salisa mà không tìm thấy, họ liền sang vùng Salim, cũng không tìm thấy, đoạn qua vùng Giêmin, cũng chẳng thấy.
Khi Samuel vừa thấy Saolê, thì Chúa phán cùng ông rằng: “Này là người Ta đã nói với ngươi, chính người này sẽ cai trị dân Ta”. Saolê đến gần Samuel đang đứng ở giữa cửa và nói rằng: “Tôi xin ông làm ơn chỉ giùm nhà của vị tiên tri ở đâu?” Samuel trả lời Saolê rằng: “Chính tôi là vị tiên tri đây; xin mời anh đi trước tôi lên lầu, để hôm nay các anh sẽ dùng bữa với tôi, rồi ngày mai tôi sẽ cho anh về. Tất cả những gì anh đang có trong lòng, tôi sẽ chỉ bảo cho anh”.
Samuel lấy bình dầu đổ trên đầu Saolê, rồi hôn anh và nói rằng: “Ðây Thiên Chúa xức dầu phong anh làm vua thống trị cơ nghiệp của Người, và anh sẽ cứu dân Người thoát khỏi kẻ thù ở chung quanh”.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 20, 2-3. 4-5. 6-7
Ðáp: Lạy Chúa, do quyền năng Chúa mà vua vui mừng
Xướng: Lạy Chúa, do quyền năng Chúa mà vua vui mừng, do ơn Chúa phù trợ, vua bao xiết hân hoan! Chúa đã ban cho sự lòng vua ao ước, và điều môi miệng vua xin, Chúa chẳng chối từ.
Xướng: Chúa đã tiên liệu cho vua được phước lộc, may mắn, đã đội triều thiên vàng ròng trên đầu vua. Vua xin Chúa cho sống lâu, thì Chúa đã ban cho một chuỗi ngày dài tới muôn thuở.
Xướng: Nhờ Chúa giúp mà vua được vinh quang cao cả, Chúa khoác lên người vua, oai nghiêm với huy hoàng. Chúa đã khiến vua nên mục tiêu chúc phúc tới muôn đời, Chúa đã cho vua được hân hoan mừng rỡ trước thiên nhan. – Ðáp.
Alleluia: Tv 129, 5
Alleluia, alleluia! – Con hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn con trông cậy ở lời Chúa. – Alleluia.
Phúc Âm: Mc 2, 13-17
“Ta không đến để kêu gọi những người công chính, mà kêu gọi những người tội lỗi”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy Chúa Giêsu đi dọc theo bờ biển, toàn dân đến cùng Người và Người giảng dạy họ. Khi vừa đi qua, Người thấy ông Lêvi con của Alphê, đang ngồi nơi bàn thu thuế. Người bảo ông: “Hãy theo Ta”. Ông liền đứng dậy theo Người. Và xảy ra là khi Người dùng bữa tại nhà ông, nhiều người thu thuế và tội lỗi cùng đồng bàn với Chúa Giêsu và các môn đệ của Người, vì đã có nhiều kẻ theo Người. Những luật sĩ và biệt phái thấy Người ngồi ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi, liền nói với các môn đệ Người rằng: “Tại sao thầy các ông lại ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi?” Nghe vậy, Chúa Giêsu bảo họ: “Những người khoẻ mạnh không cần gì đến thầy thuốc, nhưng là những người đau yếu. Ta không đến để kêu gọi những người công chính, mà kêu gọi những người tội lỗi”.
Ðó là lời Chúa.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin vui lòng chấp nhận của lễ chúng con đang thành khẩn tiến dâng, để nhờ của lễ này, chúng con được thánh hoá, và đạt được những điều chúng con tha thiết cầu xin. Chúng con cầu xin…
Ca hiệp lễ
Lạy Chúa, Chúa là nguồn mạch sự sống, và trong ánh sáng của Chúa, chúng tôi sẽ nhìn thấy ánh sáng.
Hoặc đọc:
Chúa phán: “Ta đến để chúng được sống, và được sống dồi dào hơn”.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Thiên Chúa toàn năng, Chúa đã nuôi dưỡng chúng con trong thánh lễ này; xin cũng cho chúng con hằng biết sống thánh thiện mà phụng sự Chúa. Chúng con cầu xin…
Suy niệm
NHẠY BÉN VỚI TÌNH THƯƠNG CỦA CHÚA (Mc 2, 13-17)
Giuse Vinhsơn Ngọc Biển SSP
Ơn gọi luôn luôn đến từ Chúa. Chúa muốn gọi và chọn ai tùy ý Ngài. Tuy nhiên, nếu chỉ có Chúa gọi và con người không đáp trả thì không trở thành một ơn gọi.
Hôm nay, Chúa gọi Mátthêu, người thu thuế. Dù là con người tội lỗi vì mang trong mình cái tội phản quốc, tức là trù dập dân, o ép người đồng hương, để hưởng lợi nhuận trên xương máu của đồng bào.
Tuy nhiên, khi nhận ra mình tội lỗi ngập đầu như vậy, và được Đức Giêsu yêu thương trìu mến chọn và gọi mình, thì Mátthêu đã không ngần ngại thả lỏng cây bút chuyên ghi chép những chuyện phi nhân, bất nghĩa và sẵn sàng buông mình vào bàn tay từ ái của vị Thầy dễ thương để tùy Ngài hướng dẫn, ngõ hầu sau này dùng ngòi bút mới để viết lên những trang Tin Mừng mang đậm tình thương của Thiên Chúa cho nhân loại, mà chính ông là người được yêu thương cách nhiệm mầu và cảm nghiệm cách đặc biệt.
Nhiều khi trong cuộc sống, chúng ta bỏ lỡ nhiều cơ hội được Chúa yêu thương, một phần do kiêu ngạo như những người Pharisêu, luôn coi mình là hạng người ưu tuyển, nên không nhạy bén trước tình yêu của Thiên Chúa; mặt khác, không giống như Mátthêu, nhiều khi chúng ta lại quá tự ty đến độ không dám đến với Thiên Chúa vì cho rằng mình không xứng đáng.
Tất cả những lý do đó hoàn toàn không phù hợp với Tin Mừng, vì Đức Giêsu đến không phải để kêu gọi người công chính, mà là kêu gọi người tội lỗi, bởi vì người đau yếu mới cần thầy thuốc, người khỏe mạnh thì không cần.
Trong cuộc sống, nhiều khi chúng ta hay có thái độ khinh thường những người tội lỗi và tự mãn vì mình là người đạo đức, nhưng không chừng, con cái trong nhà lại bị loại ra ngoài, còn phường tội lỗi và gái điếm lại vào Nước Trời trước chúng ta!
Xin Chúa Giêsu ban cho mỗi người chúng ta mặc lấy cái nhìn của Chúa, luôn yêu thương những người tội lỗi, đồng thời biết mau mắn đáp trả lời mời gọi của Ngài để ra đi chia sẻ tình thương của Chúa cho anh chị em xung quanh. Amen.
Một tiêu chí chọn gọi – tuyển lựa
(Thứ Bảy sau Chúa Nhật I TN – 1Sm 9,1-4.17-19;10,1a; Mc 2,13-17)
Lm. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột
Chuyện nhà đạo: Một ứng viên nào được thụ phong linh mục hay được tấn phong giám mục thì bà con tín hữu thường xác tín đó là người được Chúa chọn. Nếu có ai đó đang tu mà chuyển hướng thì lại nói Chúa gọi thì nhiều mà Chúa chọn thì ít! Đã từng hỏi các bé thiếu nhi trong thánh lễ hôn phối rằng: “Có phải Chúa “bắt” hai anh chị này cưới nhau không?” Các bé vô tư trả lời ngay: “Dạ không”. Kitô hữu trưởng thành đều nhận biết bí tích hôn phối thành sự là do hai anh chị ý thức, tự do tự nguyện kết hôn với nhau. Và cũng chính hai anh chị, (đã lãnh nhận bí tích Thánh Tẩy) là người cử hành bí tích hôn phối.
Xin mạnh dạn khẳng định rằng Thiên Chúa không trực tiếp chọn bất cứ ai vào thừa tác vụ này, thừa tác vụ kia, kể cả thừa tác vụ có thánh chức. Vậy chúng ta hiểu thế nào về lời của Chúa Giêsu: “Không phải các con chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con” (Ga 15,16). Chúa Giêsu chọn các môn đệ, các tông đồ là theo nhân tính, vì Tin Mừng tường thuật trước khi chọn lấy mười hai vị đặt làm tông đồ thì Chúa Giêsu đã “thức trắng một đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa” (x.Lc 6,12-16).
Thiên Chúa không trực tiếp chọn người làm vua tiên khởi cho dân Israel mà trao cho tiên tri Samuel. Saolê được xức dầu làm vua Israel nhưng rồi thời gian sau đó ông đã mất ngai vàng vào tay Đavid, cũng là người do tiên tri Samuel chọn và xức dầu. Chúa Giêsu theo nhân tính đã chọn mười hai vị đặt làm tông đồ và trong đó có một vị là Giuđa Iscariốt đã “rời bỏ hàng ngũ” tông đồ. Tin Mừng ngày thứ Bảy sau Chúa Nhật I Thường Niên tường thuật việc Chúa Giêsu chọn gọi Lêvi, một nhân viên thu thuế làm tông đồ (x.Mc 2,12-17). Theo quan niệm người Do Thái thời bấy giờ nhân viên thu thuế là hạng người tội lỗi gấp đôi người thường, được xem tương đương như phường “bán thân nuôi miệng”, vì Tin Mừng thường kể tên hai hạng người này đi liền nhau. Saolê mà tiên tri Samuel chọn là một thanh niên cao ráo, đẹp trai chỉ một nỗi là thuộc chi tộc con út của Giacob là Bengiamin.
Thử hỏi dựa vào tiêu chí nào để chọn gọi người phụng sự chương trình Thiên Chúa cách đặc biệt? Qua việc chọn gọi của Chúa Giêsu và tiên tri Samuel thì chúng ta khó tìm tìm thấy điểm chung. Và câu trả lời là “không thấy tiêu chí nào rõ nét”, nghĩa là bất cứ ai cũng có thể được chọn gọi, miễn là họ sau đó đáp ứng được sự tuyển chọn nhờ được huấn luyện.
Xin có thiển ý về việc chọn gọi các ứng sinh vào hàng nam nữ tu sĩ hay linh mục. Phải chăng khi nhiều giáo phận và một số dòng tu đặt tiêu chí “cái bằng Đại học” là quá khe khắt và có thể bất cập? Có đó nhiều thanh niên nam nữ có nhiệt huyết, có khả năng nhưng vì hoàn cảnh nào đó mà không “kiếm được cái bằng Đại học” thì vô tình chúng ta đã loại họ ra khỏi cơ hội sống cống hiến? Trong thực tế tại Việt Nam thì giá trị của tấm bằng Đại học chưa thực sự nói lên điều gì. Phải chăng chuyện “sính bằng cấp” ở ngoài xã hội đã len vào Giáo hội? Hơn nữa khi chọn các ứng sinh thì các giáo phận, các dòng tu đều có kỳ thi tuyển thì tại sao không mở rộng khâu đầu vào để cho có thêm nhiều ứng viên tham gia thi tuyển? Dù không quá khích là bỏ mọi tiêu chí, nhưng thiết nghĩ rằng về trình độ học vấn thì mức “tốt nghiệp phổ thông” là đạt.
Thiên Chúa không trực tiếp chọn gọi, tuyển lựa, nhưng trao cho những vị có thẩm quyền trong Giáo hội chọn gọi các ứng viên làm tông đồ. Ngay đến vị lãnh đạo cao cấp nhất trong Giáo hội Công giáo là Đức Giáo Hoàng, thế mà hiện nay Thiên Chúa vẫn để cho Hồng Y cử tri đoàn cái quyền bầu chọn. Môn đệ không hơn Thầy. Khi có được quyền tuyển chọn thì có đó trách nhiệm phải gánh vác. Xin các vị hữu trách hãy noi gương Thầy Chí Thánh Giêsu.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn