Gia Đình Lê Bảo Tịnh Ban Mê Thuộthttps://lebaotinhbmt.net/assets/images/logo.png
Thứ bảy - 08/05/2021 21:04 |
Tác giả bài viết: Nguyễn Thái Hùng |
863
Mẹ ra đi, bầu trời chợt tắt. Ánh hoàng hôn, bóng mát còn đâu? Câu ầu ơi, theo con vào giấc ngủ. Của đời người, của mãi trăm năm.
Ngày Của Mẹ - NVMN 9.5.2021
Niềm Vui Mỗi Ngày
“Hãy lấy Chúa làm niềm vui của bạn, Người sẽ cho được phỉ chí toại lòng”. Thánh Vịnh 37,4
Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui
Ngày Của Mẹ
Kinh Thánh có những câu rất hay về Mẹ:
“Ai thờ cha thì bù đắp lỗi lầm,
ai kính mẹ thì tích trữ kho báu”. (Hc 3,3-4)
“Hỡi kẻ làm con, hãy gánh lấy tuổi già cha ngươi,
chớ làm phiền lòng người, khi người còn sống.
Nếu tinh thần người sa sút, thì hãy rộng lượng,
ngươi là kẻ trai tráng, chớ đành khinh dể người.
Vì của dâng cho cha, sẽ không rơi vào quên lãng.
Của biếu cho mẹ, sẽ đền bù tội lỗi,
và xây dựng đức công chính của người. Ai bỏ rơi cha mình thì khác nào kẻ lộng ngôn,
ai chọc giận mẹ mình, sẽ bị Đức Chúa nguyền rủa.”(Hc 3,12-16)
“Hỡi con, hãy giữ lấy lời huấn dụ của cha, và đừng ruồng bỏ giáo huấn của mẹ.... Chúng sẽ hướng dẫn con khi con đi, canh giữ con khi con nằm, và khi con thức dậy, chúng chuyện trò với con”(Cn 6,20-22).
“Kẻ làm con hãy vâng lời cha mẹ trong mọi sự, vì đó là điều đẹp lòng Chúa”. (Cl 3,20)
Mỗi khi Ngày của Mẹ (Mother’s Day) về, lòng tôi lại nôn nao nhớ về hình bóng Mẹ. Dẫu Mẹ đã ra đi gần 20 năm trước, hình bóng Mẹ vẫn còn rõ nét trong tâm trí tôi. Những ngày tháng cuối của mẹ tại bệnh viện Phạm Ngọc Thạch, tôi chỉ có đi thăm chớ không chăm sóc được. Có những người chị đã thay phiên nhau chăm sóc Mẹ. Mẹ ra đi, bầu trời chợt tắt. Ánh hoàng hôn, bóng mát còn đâu? Câu ầu ơi, theo con vào giấc ngủ. Của đời người, của mãi trăm năm.
Mười năm trước :
Mười năm, hai tiếng, mẹ ơi Đêm đêm thoảng thốt một lời thiết tha.
Ánh trăng vàng bàng bạc Nỗi buồn quá mênh mông Mẹ đi như gió thoảng Đất trời rộng thênh thang.
Bao thu qua mòn mõi Bao đông tàn nhớ thương Bao xuân đến chờ đợi Con về với mẹ luôn.
Mười năm thương nhớ khôn nguôi Mười năm tình mẹ rạng ngời trong con. (Mười Năm)
Mỗi lần về có quận, con lại ra thăm mẹ:
Một lần nữa con lại về thăm mẹ, Trong chiều vàng, mây trắng, lững lờ bay Con ngồi đây, thầm lặng, ước mơ này Mẹ mãi mãi là người con yêu mến.
Giữa trời chiều, tiếng chuông dài ngân vọng Như lời kinh dâng lên Đấng Tối Cao Khói hương trầm, dòng lệ nhỏ xôn xao Nhớ thương mẹ, từng ngày, từng giây phút.
Nơi xa ấy, mẹ giờ đây hạnh phúc Con mãi chờ ngày gặp lại mẹ yêu. Một chiều vàng, mây trắng bay lơ lững Khói hương trầm, tỏa ngát, lời kinh yêu. (Thăm Mẹ)
Xuân đến niềm vui ngập tràn. Cỏ hoa kheo sắc thắm. Người người rộn tiếng vui. Nhưng lòng con bùi ngùi, nhớ thương mẹ quá đỗi:
Xuân này con lại về Thăm quê Mẹ dấu yêu Đường dài bao nhung nhớ Nhọc nhằn hồn bôn ba.
Quê Mẹ bao thương mến Con về sao cô liêu ! Trời chiều sao quạnh quẽ Hồn đơn côi, đơn côi!
Con đứng đây bên Mẹ Khói hương trầm bay cao Lời kinh bao thương nhớ Mẹ nơi nao, nơi nao!
Lại xuân nữa con về Thăm Mẹ bao mến yêu Đường đời xa thăm thẳm Bao giờ gặp Mẹ ơi! (Xuân Không Mẹ)
Nhiều lúc đêm về, hình bóng mẹ luôn ẩn hiện trong con :
“Rồi một ngày cuối đông trong giấc ngủ chập chờn mẹ ngồi đó nhớ về con nơi phương trời xa cách bên nhánh mai gầy đang nụ những ước mơ.” (Mẹ 1)
“Mẹ ngồi đó,bên dòng đời con bước lặng lẽ, âm thầm đếm tháng ngày trôi qua.” (Mẹ 1)
“Mẹ ngồi đó, khi bóng chiều buông xuống mái tóc bạc ánh lên sợi nhớ thương trong nắng muộn chiều xuân bao luyến tiếc con mệt mõi, bên dòng đời thoảng thốt bóng mẹ già, còm cõi, bởi con yêu gió xuân về, pháo nổ, cả trời chiều sao lòng xôn xao thương hoài kỷ niệm!” (Mẹ 1)
“Điều khôn dại mẹ dạy con từng bước giọt lệ sầu mẹ giữ cho mình bao năm dài mẹ mang mãi cho con bước vào đời với trái ngọt yêu thương.” (Mẹ 2)
“Mẹ ơi bao đêm dài con mơ thấy bóng mẹ về trong giấc ngủ con yêu như hơi thở mẹ ru từ thưở nào như làn gió mơn man ngày nắng hạ êm đềm.”( Mẹ ơi)
Ngày Của Mẹ (Mother’s Day) lại về. Nhớ thương Mẹ muôn vàn.