Thương lắm câu hò!

Thứ năm - 20/06/2024 06:29 | Tác giả bài viết: Lm Giuse Hoàng Kim Toan |   231
Người là bến bờ vừa là đại dương. Người bên bờ này hay bên bờ kia, Người vẫn là tiếng mời gọi bằng câu hò quen xưa “gọi khách sang sông”.
Thương lắm câu hò!
Thương lắm câu hò!



 Ở quê mỗi sớm mai người người đợi bên bến đò để sang sông, bờ bên kia là quê nhà hoặc ra chợ. Tiếng người này, rồi tiếng nhạc qua chiếc loa bài “Chiếc áo bà ba”: “Nhớ chiếc xuồng xưa năm nào trên bến cũ, thương lắm câu hò réo gọi khách sang sông”. Tiếng gọi ấy gợi lên trong tôi cuộc đời còn đang chờ sang bờ, một bên bờ mà không còn dịp trở lại. Nhưng cuộc đời tìm Chúa, bờ bên này hay bờ bên kia vẫn là một.

Bờ bên kia ấy là gì? Cuộc sống không chỉ giống như người đứng đợi bên bờ sang sông, mà cuộc đời là một cuộc thực hiện đời sống với bổn phận và trách nhiệm. Thực hiện đời sống trong niềm vui tiến về phía trước. Lời mời gọi sang sông, những lời ngọt ngào từ câu hò “gọi khách sang sông”. Người khách ấy, dù bận rộn, gian nan, vượt bao gian khó vẫn biết rằng có Người đang ở bờ bên kia. Một bên bờ của tiếng gọi tình yêu, nhưng bên bờ ấy hay bên bờ này vẫn là Người đang hiện diện đưa dẫn ta đi.

Bên bờ này đời sống hiện tại, ta vẫn khát mong bên bờ kia tìm kiếm Người trong đời sống hoạt động. Đức Hồng y Henry de Lubac diễn tả: “Con người tìm Chúa là một người bơi lội giữa đại dương. Mỗi lần tiến tới là đẩy lui một đợt sóng. Bơi lội giữa đại dương làm cho con người khiếp đảm lo sợ không tới bến. Nhưng Thiên Chúa vừa là bến bờ vừa là đại dương. Ai bơi lội trong đại dương là bơi lội trong Thiên Chúa. Hướng tới Chúa đã là ở trong Chúa, tìm Chúa gặp Chúa là hướng về Chúa. Không có sự tìm kiếm nào mà không phải phấn đấu, không gặp mâu thuẫn và đau khổ. Nhưng chúng ta tin vào Thiên Chúa đang ở với chúng ta trong Đức Kitô và lôi kéo chúng ta với sức mạnh Chúa Thánh Thần.”

Tìm Chúa hay Chúa đi tìm ta, cuộc tìm kiếm là vậy, Người là bến bờ, là đại dương. Ta có thể tìm Người ở đâu nếu không phải nơi đây là nhà của Người. “Người có đó, khi ta lại tưởng ta đơn côi, Người nghe ta khi chẳng ai đáp lại, Người thương ta, khi tất cả hững hờ” (Augustine). Ta gặp Người khi làm việc, hãy xem như công việc nhà của Người. Khi ta lo buồn cho gia đình ta, các con của ta, kinh tế gia đình ta, hãy xem như ta đang lo lắng cho gia đình Người. Cuộc sống của ta nơi Người và cũng như Người đang sống với ta.  Chúa đang sống trong cuộc đời ta và ta cũng đang thực hiện đời ta trong ân sùng của Người.

Người là bến bờ vừa là đại dương. Người bên bờ này hay bên bờ kia, Người vẫn là tiếng mời gọi bằng câu hò quen xưa “gọi khách sang sông”.
 
L.m Giuse Hoàng Kim Toan

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây