Tình yêu là gì?
Ai cũng có khả năng yêu thương nhưng không sống yêu thương đủ nghĩa. Tình yêu không quy về mình, không ích kỷ cho riêng mình, không chiếm hữu, nhưng là một tình yêu tham dự, thông phần. Tham dự vào đời nhau, thông phần với nhau những lúc hạnh phúc cũng như những khi đau khổ.
Như Đức Giêsu đã yêu thương, Người đã thông phần tham dự vào đời sống của nhân sinh, để con người cũng được thông phần tham dự vào đời sống của Thiên Chúa. Tình yêu là một gạch nối, là dây liên kết, Đức Giêsu là một con người – Chúa, Đức Giêsu là mối liên kết giữa nhân loại và Thiên Chúa. Trong mầu nhiệm thu họp, Đức Giêsu là Trưởng Tử của muôn loài thọ sinh, trong Đức Giêsu Kitô, nhân loại được tháp nhập vào đời sống của Thiên Chúa: Chính nhờ Đức Kitô, cùng với Đức Kitô và trong Đức Kitô, một nhân loại mới được khai sinh, một dân mới được thánh hiến cho Thiên Chúa, một trời mới, một đất mới được thâu họp nhờ Người.
Người đã đến thế trần theo cách hiện diện của con người của trần thế. Yêu thương không có nghĩa là ban ơn, Người đã tự nguyện dấn thân, đồng hoá với người mình yêu. Một Thiên Chúa vô hình hiện diện trong con người hữu hình đi vào lịch sử nhân loại. Người đã sống là một con người, Đấng vô tì tích đã mặc lấy thân xác hay chết vì tội lỗi của nhân loại. Tình yêu không có khoảng cách. Tình yêu là đón nhận, là “Nên Một”.
Một người lính trở về nhà đoàn tụ gia đình sau nhiều năm tham chiến ở VN. Từ San Francisco anh gọi điện về hỏi thăm gia đình.
- Cha mẹ ơi, con đang trở về nhà đây. Nhưng con còn có điều muốn xin phép cùng cha mẹ. Con muốn dẫn bạn cùng về nhà mình.
- Ồ, được thôi con trai. Cha mẹ sẽ rất sẵn lòng đón tiếp bạn con.
- Nhưng có điều này cha mẹ nên biết: anh ấy bị thương khá nặng trong chiến tranh, mất cả cánh tay và một chân. Anh ấy không còn chỗ nào để nương tựa, vì vậy con muốn anh ấy về sống cùng chúng ta.
- Cha mẹ rất tiếc khi nghe điều này, có thể chúng ta sẽ giúp anh ấy tìm được chỗ trú ngụ.
- Ồ không, con muốn anh ấy ở cùng chúng ta kia.
- Con không biết con đang đòi hỏi điều gì đâu con trai. Một người tàn tật như vậy sẽ là một gánh nặng đè lên vai chúng ta. Chúng ta còn cuộc sống riêng tư của chúng ta nữa chứ, không thể để một điều như vậy chen vào cuộc sống của chúng ta được. Tốt hơn hết là con nên quay về nhà và quên anh chàng ấy đi. Anh ta chắc sẽ chóng tìm được cách tự kiếm sống thôi.
Nghe đến đó, người con trai gác máy. Vài ngày sau đó họ đột nhiên nhận được cú điện thoại từ cảnh sát San Francisco báo tin người con trai đã chết sau khi ngã từ một toà nhà cao tầng. Cảnh sát cho rằng đây là một vụ tự sát.
Người cha và mẹ đau buồn này vội vã bay đến San Francisco và được dẫn đến nhà táng thành phố để nhận xác con. Họ nhận ra anh ngay, nhưng họ cũng kinh hoàng nhận ra một điều khác cùng lúc. Con trai họ chỉ còn lại một tay và một chân.
Câu chuyện có lẽ dẫn chúng ta về bài học của tình yêu. Nếu cuộc sống này có nhiều tình yêu trao tặng, hẳn rằng đó là một thế giới đáng sống. Chúng ta đau khổ bởi vì thiếu tình yêu của con người trao tặng cho nhau. Chúng ta trở thành những người ăn xin nghèo khó ngay trong bữa tiệc linh đình của trần thế bởi vì thiếu tình yêu. Chúng ta mất nhiều hạnh phúc cũng vì thiếu tình yêu để hạnh phúc chỉ là chiếc bóng vụt qua.
Sống tình yêu để có sự sống và để sự sống có tình yêu.
Trở về là tiếng mời gọi của Thiên Chúa, để sống thân tình hơn, yêu thương hơn, tạo nên một môi trường đáng sống hơn cho con người.
L.m Giuse Hoàng Kim Toan
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn