Vui đám cưới
Nói đến đám cưới là nói tới những nụ cười rạng rỡ, những cái bắt tay nồng nàn... và điều đó cũng không ngoại lệ, khi ngày hôm qua anh chị em gđ Lê Bảo Tịnh được dịp hội ngộ trong đám cưới mà ông bà chủ hôn chẳng phải ai xa lạ, đó là: Vũ Đăng Khoa - Vũ Thị Huệ tổ chức cho con trai Vũ Duy Khanh thành hôn với cô dâu Nguyễn Lê Hoài Thanh.
Quả như câu anh em hay trêu chọc: Khoa ròm là người của muôn thế hệ, sự tập họp rất đông của nhiều anh chị em Gia đình Lê Bảo Tịnh, của ca đoàn Lê Bảo Tịnh, đến cả thế hệ thứ 2 cũng có mặt, như cháu Thế Anh con của anh Trần Đình Ký (RIP. lớp Giu-se)... Khi ở chủng viện, Khoa “chơi” luôn 2 lớp Giuse và Truyền Tin nên số bạn bè chiến hữu tính cấp số nhân. Ở xa như Sàigòn có Trịnh Tiến, Ngọc Lương, Hoàng Hoa, Hoàng Minh Mẫn, Vũ Ngọc Chi... Phương Lâm, Đồng Nai có Hier. Trần Đức Tiến (gần 40 năm mới gặp lại), Cha Nguyễn Ý Định, rồi... Hải (lớp Giuse, từng một thời xa vắng). Bình Phước không thể thiếu Nguyễn Văn Tú. Cụm Gialai gồm Tiến Thêm, Đình Khánh, Công Chính... Còn cư dân Daklak, Daknông khỏi phải nói, đủ mặt anh tài.
Hôm nay đủ mặt anh tài
Vui niềm sum họp chẳng phai chút tình
Râm ran tiếng nhạc xập xình
Anh em nâng cốc, lung linh ánh màu
Chúc mừng đôi trẻ có nhau (**)
Buồn vui sướng khổ trước sau một lòng
Cuộc đời khỏi cảnh long đong
Dìu nhau tiến bước thong dong cuộc đời.
Chúc mừng Khoa- Huệ đôi lời
Tình không phai nhạt, dài hơi đến già
Mới ngày nào đó thăng hoa
Giờ đây con cái vang ca rộn ràng.
....................
(**)- Đôi tân hôn Vũ Duy Khanh và Nguyễn Lê Hoài Thanh
Có 2 chuyện đáng nhớ ngày đám cưới của chàng lãng tử Vũ Đăng Khoa với cô nàng xinh đẹp Vũ Thị Huệ.
1- Không nhớ chính xác ngày tháng Khoa ròm lấy vợ, nhưng chiều tối hôm đó anh em đến mừng đôi tân hôn tại nhà Khoa hiện giờ (góc đường Phan Bội Châu - Phan Chu Trinh). Khoa mượn đâu được một cây đàn Harmonium và để ở ngoài thềm, với thời đó là sang trọng lắm rồi… tương đương 1 dàn nhạc xịn bây giờ. Mình và anh Thoát thay nhau đạp đàn đến toát mồ hôi hột. Ăn uống được chút nào thì rồi cũng dốc hết sức vào cây đàn cả...
2- Đang bữa tiệc, Khoa Huệ đến cụng ly, bỗng Khoa ròm rút trong túi áo veste ra 1 cây súng nhựa bé bé. Ai cũng trố mắt không hiểu! Khoa mới thì thào nói nhỏ: “Có đứa bạn nào nó mừng đó, phòng khi cần sử dụng”. Vừa nói Khoa vừa liếc ngang Huệ........ Biết giờ này kỷ vật đó có còn không???
TK. Điệp