Chuyện đời Đỏ – Đen (truyện ngắn) F7

Thứ tư - 29/01/2025 02:54 | Tác giả bài viết: Vũ Đình Bình |   46
Sau vụ “phe ta bắn phe mình”, Thằng Đỏ bị điều chuyển công tác về tại một điểm mới thành lập.

Chuyện đời Đỏ – Đen (F7)

chuyện ĐỎ ĐEN 7

Sau vụ “phe ta bắn phe mình”, Thằng Đỏ bị điều chuyển công tác về tại một điểm mới thành lập. Cơ sở vật chất chưa có gì, phải mượn hội trường của thôn Đoàn Kết ở tạm. Hội trường trống không, chỉ có một góc tương đối kín, dùng làm “nhà kho”. Nhà đi mượn, được thế này là quý rồi, dẫu sao cũng tránh được mưa nắng. Mục đích thành lập điểm mới tại thôn Đoàn Kết là để tập kết dân công đào mương dẫn nước tưới cho cánh đồng xã Hòa Phú. Chỉ tiêu cấp trên đề ra là phải hoàn thành trước vụ đông xuân.

Chỗ ở của Ban Chỉ Huy chưa xong đã phải lo chỗ ở cho hơn 3 ngàn dân công từ 7 phường, 12 xã kéo về. Đủ mọi thành phần, đủ mọi lứa tuổi: già, trẻ, lớn, bé,… có cả mấy em cỡ 14, 15 tuổi, trai có, gái có, đi thay thế cho bố mẹ. Không khí nhộn nhịp như ngày hội. Khu vực trường Cấp 1, Cấp 2 cũng được trưng dụng. Bàn ghế học sinh xếp gọn lại. Tất cả trải chiếu trải bạt nằm dưới nền gạch. Những đơn vị chậm chân, phải dựng lều ngoài trời. Mùa này chưa có mưa nên cũng tạm ổn.

Qua một ngày, một đêm vất vả. Sáng hôm sau, công trường ra quân, khí thế bừng bừng. Nhiệm vụ của thằng Đỏ khá nặng nề: đảm bảo an toàn, an ninh, trật tự. Nó cầu Trời phù hộ, xin cho mọi người được bình yên. Một mình nó, sao có thể đảm đương?! Nó nghĩ đến thằng Đen. Nó lập tờ trình, xin cấp trên điều động thằng Đen về làm việc với nó.

Vậy là cấp trên chấp thuận. Tạ ơn Trời Đất! Thằng Đen và thằng Đỏ lại gặp nhau, lại như hình với bóng!

***
Được về đây công tác, thằng Đen thích lắm. Nó nói:

- Toàn là gái đẹp. Có cả mấy đứa xóm Cầu Trắng nữa. Con Thu, con Huệ, con Dung, con Hồng,… đứa nào cũng vừa ăn tới!

Thằng Đỏ hỏi:

- Vừa ăn tới, nghĩa là sao?

- Nghĩa là… ngon đó. Còn xanh thì chát mà chín quá thì nhũn, mất ngon.

- Mày chấm đứa nào chưa?

- Mấy đứa xóm mày đó! Tối nay mày dắt tao qua nha?

- Mày cũng quen mà, cần gì tao dắt.

- Nhưng có mày, dễ nói chuyện hơn.

- Ừa!

Kỷ luật ở đây không gắt gao như ở Ea Kao. Các đơn vị đều có lãnh đạo cấp phường, xã cử đi theo. Tất cả đều quán triệt chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước, thực hiện nâng cao tinh thần tự chủ, tự giác, tự quản. Khoảng 7 giờ tối sinh hoạt chung một lúc, rồi tự do hát hò cho đến 9 giờ giới nghiêm. Bữa cơm chiều chưa xong, thằng Đen đã giục:

- Đi!

- Ừ! “Vui xuân không quên nhiệm vụ” nha!

- Nhiệm vụ gì?

- Bảo vệ an ninh, trật tự, chứ nhiệm vụ gì.

- Thì mình đi sâu, đi sát vô quần chúng nhân dân mà.

Hai thằng vác súng đi như những chiến binh gương mẫu, miệt mài tuần tra canh gác bảo vệ công trường. Quanh một vòng, chỉ thấy ông bà già với lũ trẻ con. Bọn con gái đi tắm suối chưa về. Thằng Đen nói:

- Chiều mai mình đi tắm suối!

- Ừ, thích thì mày cứ đi.

- Mày không đi à?

- Không!

- Sao vậy?

- Chẳng sao cả. Không thích.

Thằng Đỏ nhớ lại, cái thời bọn nó trong xóm hay chơi đồ hàng với nhau. Chơi chán, rủ nhau xuống suối tắm. Tắm chán, cả bọn ngồi giữa dòng nước, bắt thằng Đỏ kể chuyện ma. Chuyện ma làm gì có thật, thằng Đỏ cứ bịa ra kể, vậy mà đứa nào cũng thích. Đang đoạn hồi hộp, bỗng con Thu chỉ xuống chân thằng Đỏ, hét toáng lên: “Eo ôi! Ghê quá!”. Thì ra, ngồi lâu dưới suối nước chảy, chân thằng Đỏ bị rêu bám vào trông như chân… ma. Cũng lạ! Bọn con gái, không bị rêu bám, chân đứa nào cũng trắng muốt, đâu có như chân thằng Đỏ. À, do chân thằng Đỏ có lông.

Con suối nhỏ chảy qua Cầu Trắng, thường gọi là suối Mơ, nước trong veo, mát lạnh với bao nhiêu kỷ niệm êm đềm. Con Thu, con Huệ, con Dung, con Hồng,… kém thằng Đỏ vài ba tuổi, lúc bấy giờ ngây thơ, nghịch ngợm. Mỗi lần chơi đồ hàng, đứa nào cũng dành làm “vợ” thằng Đỏ, do thằng Đỏ siêng năng, khéo tay, hiền lành,… Thằng Đỏ chỉ thích làm “chồng” cái Dung, bởi, cái Dung chịu khó, cửa nhà lúc nào cũng tinh tươm, sạch sẽ,…

Thằng Đỏ với cái Dung còn có nhiều kỷ niệm riêng tư với nhau, mà chắc chắn bọn con gái trong xóm không thể biết được. Như chuyện hồi Tết Mậu Thân, xảy ra chiến sự, nhà cái Dung sơ tán sang nhà thằng Đỏ. Tất tần tật bằng ấy con người chui vào cái “tăng-xê” bé tí. (phiên âm từ tiếng Pháp: Tranchée là cái hầm trú ẩn, tránh bom đạn thời chiến tranh). Hai đứa thích lắm, cứ rúc vào nhau cười khúc khích.

Ngày tiễn thằng Đỏ đi tu cả bọn con gái trong xóm đều có mặt. Bọn nó nói: “Nhớ về… chơi đồ hàng nữa nha!” Cái Dung dúi vào tay thằng Đỏ chiếc bút máy Pilot mới toanh, mắt đỏ hoe. Thằng Đỏ ngại ngần nắm tay nó: “Dung khóc à? Tết Đỏ lại về thôi mà.”

Vũ Đình Bình

(còn tiếp)
 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây