Chuyện đời Đỏ – Đen (truyện ngắn) F8

Thứ năm - 30/01/2025 07:40 | Tác giả bài viết: Vũ Đình Bình |   28
Công trường nhộn nhạo, bừng bừng khí thế. Hai hôm sau, tình hình mới tương đối ổn định.

Chuyện đời Đỏ – Đen (F8)

chuyện ĐỎ ĐEN 8

 

Công trường nhộn nhạo, bừng bừng khí thế. Hai hôm sau, tình hình mới tương đối ổn định. Anh Phan Văn Trạch -chỉ huy trưởng, có lẽ bận rộn nhất. Vừa lo tiếp nhận các đơn vị dân công, vừa lo sắp xếp đủ mọi chuyện. Chị Mừng -y tá, cũng vất vả không kém. Ai bị nhức đầu, đau bụng, sứt da chảy máu cũng réo chị Mừng. Chị Mừng phải nhờ thằng Đỏ, thằng Đen phụ giúp. Thuốc men bấy giờ chỉ có vài loại: phòng ba, xuyên tâm liên, seda, ích mẫu,… nên dễ nhớ. Chị Mừng có “chiêu độc” trị bách bệnh. Có nghĩa là đau đâu chích đó. Đau bụng, chích bụng. Đau đầu, chích đầu. Thuốc giảm đau Atropin, chích hạ biểu bì. Chích xong, thuốc chưa kịp tan, nổi một cục tròn, lớn hơn viên bi. Chích một lần, nhớ cả đời!

Trong số dân công đến khám bệnh, có cô bé chừng 14-15 tuổi, da ngăm đen, duyên ngầm, đôi mắt sáng như ánh sao đêm.

Thằng Đen hỏi: “Em đau sao?”

Cô bé ngập ngừng, không nói.

Thằng Đỏ hỏi: “Em đau bụng, đúng không?”

Cô bé đỏ mặt: “Dạ!”

Thằng Đỏ lấy thuốc, ghi rõ liều lượng, sáng, trưa, chiều và không quên phê vào phiếu khám bệnh: “cho phép nghỉ lao động 3 ngày”.

Sáng hôm sau, cô bé lại lên xin khám bệnh sớm. Thằng Đỏ lo ngại hỏi: “Không đỡ hả em?”

Cô bé ấp úng: “Dạ! Hết đau bụng rồi, nhưng… nhưng…”

Chị Mừng hỏi cô bé: “Em mới bị lần đầu, phải không?”

- Dạ! Nhưng nó ra nhiều quá! Em sợ!

- Không sao đâu! Nghỉ ngơi, ăn uống bình thường. Nhớ vệ sinh sạch sẽ.

Thằng Đỏ nhìn sang thấy thằng Đen đứng tròn mắt, há hốc mồm ra nghe. Chắc thằng này mới bị lần đầu!

Thằng Đen ghé tai thằng Đỏ, hỏi: “Sao chuyện gì mày cũng biết hết dzậy?!”

- Muốn biết thì phải học. Chuyện này, tao học hồi ở trường Dòng.

- Xạo!

- Thiệt luôn! Tao nhớ nhất bài học về sinh dục nam, sinh dục nữ và sự thụ tinh.

Thằng Đen lại đứng tròn mắt, há hốc mồm ra nghe.

***
Rồi những đơn vị dân công cũng hoàn thành nghĩa vụ. Từng toán, từng toán rút quân, trả lại bãi chiến trường chỏng chơ cây gậy và rác thải. Thằng Đen đi ra đi vào thơ thẩn như người mất hồn. Thằng Đỏ đùa: “Chắc lại tương tư mấy cô tắm suối chứ gì!? Hay mày muốn về lại Ea Kao?”

- Không! Mày xin cho tao ở lại đây. Con nhỏ hẹn, mấy bữa quay lại.

- Ái…chà… Nhỏ nào vậy?

- Con nhỏ đau bụng…

- Nhỏ đó bé xíu mà.

- Nó nói, ráng chờ nó mấy năm nữa, đủ tuổi là cưới!

- Ái…chà… Trẻ con bữa nay ghê thiệt!

Ngày hôm sau cô bé đến. Cô nàng diện chiếc váy hoa xinh xắn, tóc tết đuôi sam thắt chiếc nơ đỏ. Thằng Đen chạy ra đón. Hai đứa quấn quýt bên nhau như lâu lắm rồi mới gặp lại.

Công trường bữa nay vắng lặng. Anh Trạch, anh Hưng qua công trường Ea Kao họp giao ban. Thằng Đỏ về thăm nhà. Thằng Đen và con nhỏ đau bụng, tóc tết đuôi sam, tha hồ tâm sự, thề non hẹn biển. Con nhỏ tên Hằng, 15 tuổi, nhà ở Cư Jút, đi lao động XHCN thay cho chị. Tội nghiệp! Bố mẹ mất sớm, mấy chị em dắt díu nuôi nhau. Thiếu tình thương cha mẹ, nhỏ Hằng thèm hơi ấm gia đình, thèm một bờ vai đàn ông để nương tựa. Nó mơ một mái tranh, có hai quả tim vàng như trong truyện cổ tích. Nó ước ao, thằng Đen là vị hoàng tử yêu thương nó và hai đứa sống bên nhau hạnh phúc suốt đời. Nó tặng thằng Đen chiếc vòng tay bằng đồng của người Êđê. Nó tin rằng chiếc vòng sẽ giữ thằng Đen một lòng một dạ, thủy chung với nó mãi mãi.

- Anh Đen ơi! Anh hứa với em đi.

- Hứa gì cơ.

- Hứa làm chồng em.

- Nhưng, em mới 15 tuổi.

- Thì vậy mới phải hứa.

- Ừ, thì hứa.

- Nhờ anh Đỏ làm chứng nha.

- Chuyện riêng tư, tự nhiên bắt người ngoài làm chứng.

- Nhưng em sợ!

- Sợ gì?

- Sợ mất anh.

- Em không tin anh à?

- Tin, nhưng em vẫn sợ.

- Đúng là trẻ con.

- Em ghét ai nói em trẻ con.

Vũ Đình Bình

(còn tiếp)
 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây