Hình ảnh chiếc thuyền nhỏ mong manh giữa biển rộng, gợi lên tâm trí một người khắc khoải đi tìm cho đời mình những ý nghĩa.
Vì vui riêng của Người hay vì chính niềm vui của tôi mà Người đã tác thành nên tôi. Cho tôi lênh đênh trong phận người và rồi cho tôi đi tìm ý nghĩa của cuộc sống.
Thuyền nhỏ bao lần bị tát cạn rồi lại đổ đầy.
Hình ảnh của cuộc sống hết đầy rồi vơi, đã bao lần hết thăng rồi trầm của cuộc sống. Người sáng tạo nên tôi cho tôi cảm nhận bao ý nghĩa cuộc đời. Trong ý định yêu thương Người đã dựng nên tôi. Thuyền nhỏ mỏng manh bao lần hết đầy rồi vơi.
Thuyền nhỏ mỏng manh, Người đem tôi ra biển cả. Tôi như chiếc lá giữa biển rộng và như hạt cát trong sa mạc đầy gió cuốn, mỏng manh và dễ bị vùi dập. Ấy vậy, bao lần vơi cạn mà vẫn không hề mất hút.
Người là biển cả và tôi chiếc thuyền nhỏ. Có đi mãi cũng chẳng cùng, Người đã đưa tôi đi hết bến bờ này sang bến bờ khác. Bao nhiêu là diệu kỳ, bao niềm vui sướng. Người đưa tôi đi, dầu nhỏ bé nhưng chưa bao giờ lật úp.
Một tình yêu ôm ấp, như đứa con thơ trong lòng mẹ. Người đã ru tôi bằng những cơn sóng nhẹ. Người đã che chở khi gặp sóng dữ. Người biết tôi nhỏ bé nên tình yêu của Người rất lớn. Người biết con thuyền nhỏ, nên Người vòng tay Người mở rộng.
Tình Người bao la và thuyền tôi nhỏ bé, Người luôn giữ gìn.
Lm. Giuse Hoàng Kim Toan