Bình an dưới thế

Thứ ba - 23/12/2025 07:02 | Tác giả bài viết: L.m Giuse Hoàng Kim Toan |   16
HinhGiangSinh06
HinhGiangSinh06
 

Bình an dưới thế

 

Vinh danh Thiên Chúa trên trời,
bình an dưới thế cho người thiện tâm.

Lời ca chúc tụng của các Thiên Thần
vang lên trong đêm Bêlem năm ấy
vẫn còn mới như hôm qua.
Một lời hát không cũ theo thời gian,
nhưng luôn mới mẻ
trước một nhân loại vẫn còn khát bình an.

Nhân loại vẫn tưng bừng lễ hội,
ánh sáng vẫn rực rỡ khắp nơi,
nhưng Thiên Chúa giáng trần
vẫn không có chỗ trong quán trọ đông người.
Chúa vẫn sinh ra bên lề,
giữa một thế giới đầy người
mà thiếu chỗ cho Tình Yêu.

Dẫu con người thờ ơ,
Tình Yêu giáng thế vẫn chờ đợi.
Như Hài Nhi nằm trong máng cỏ,
hai cánh tay bé nhỏ vẫn dang rộng.
Không phải để được bồng bế,
nhưng để chờ con người
trở về với Thiên Chúa.

Tình yêu của Thiên Chúa
không rút lại vì sự lạnh nhạt của con người.
Dù con người thế nào chăng nữa,
Tình Yêu vẫn kiên nhẫn chờ đợi.

Khát vọng về một tình yêu tuyệt đối
luôn là khát vọng sâu kín nhất của lòng người.
Con người đi tìm sự thoả mãn
nơi bao điều hữu hạn,
nhưng càng tìm
lại càng cảm thấy trống vắng.
Muốn tiến xa hơn
nhưng vẫn bị chặn lại
bởi chính những giới hạn của phận người.

Chỉ khi chấp nhận giới hạn của mình,
con người mới có thể mở ra
cho một tự do lớn hơn,
khi chính Thiên Chúa mở lối.
Chính Thiên Chúa mở lòng, giang tay,
con người mới có thể đến gần
để thoả lòng khát khao sâu thẳm nhất.

Vì thế, trong đêm Giáng Thế,
Thiên Thần đã loan báo:

“Hôm nay,
một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em
trong thành vua Đa-vít,
Người là Đấng Ki-tô Đức Chúa.”

(Lc 2,11)

Thiên Chúa tỏ lộ tình yêu
không bằng quyền năng áp đảo,
nhưng bằng một trái tim thịt mềm như trái tim con người.
Một trái tim cùng nhịp đập với nhân loại.
Một Hài Nhi được sinh ra từ cung lòng người Mẹ,
lớn lên trong mái ấm gia đình,
có người cha pháp lý chở che.

Tình yêu luôn là tương quan hai chiều:
người yêu và người được yêu.
Nếu Thiên Chúa chỉ ở trời cao,
tình yêu nhân loại không thể với tới.
Nhưng Tình Yêu đã giáng thế,
để tình người có thể gặp tình Chúa,
và tình Chúa thấm vào tình người.

Đêm an bình
giữa một thế giới đầy lao xao:
chiến tranh và ly tán,
bất an và khổ đau.
Chúa đến đem an bình,
nhưng an bình ấy
vẫn còn ít nơi đón nhận.

“Người đã đến nhà mình,
nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.
Còn những ai đón nhận Người,
thì Người cho họ quyền
trở nên con Thiên Chúa.”

(Ga 1,11–12)

Bình an vẫn còn là lời hát trên môi,
chưa thành sự thật trong lòng người.
Đó là nỗi buồn sâu xa
của thế giới hôm nay.

Xin cho chúng con
biết mở lòng
để Chúa có chỗ ngự đến.
Xin cho hang đá Bêlem
được dựng lại
trong chính tâm hồn chúng con.

L.m Giuse Hoàng Kim Toan

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây