Emmanuel – Thiên Chúa ở cùng chúng ta

Thứ sáu - 19/12/2025 06:47 | Tác giả bài viết: L.m Giuse Hoàng Kim Toan |   11
“Này đây trinh nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai… Người sẽ được gọi là Emmanuel.” (Mt 1,23)
cn(19)
cn(19)
 

Emmanuel – Thiên Chúa ở cùng chúng ta

 

 

“Này đây trinh nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai… Người sẽ được gọi là Emmanuel.” (Mt 1,23)

Emmanuel – Thiên Chúa ở cùng chúng ta

Thiên Chúa ở giữa nhân loại.
Một lời thì thầm từ ngàn xưa,
chưa bao giờ ngưng vang lên trong lòng con người đang kiếm tìm.
Người ở đó – rất gần –
nhưng giữa ồn ào của thế gian,
Người lại như ẩn khuất.

Ngày các đạo sĩ lên đường,
là ngày của những kẻ không bằng lòng với ánh sáng giả tạo.
Họ rời bỏ mái nhà quen,
rời bỏ những tính toán an toàn,
để đi theo một vì sao mong manh,
đi theo một lời hứa chưa ai nắm chắc.
Họ ra đi vì tin rằng:
Thiên Chúa không ở trong cung điện rực rỡ,
nhưng ở nơi nào đó rất nhỏ,
rất nghèo,
rất cần được tìm kiếm.

Thiên Chúa ở giữa nhân loại.
Nhưng giữa đám đông náo động,
giữa thế giới tranh giành, hơn thua,
giữa hận thù, bạo lực,
giữa những hình thức nô lệ mới lạnh lùng và vô danh,
làm sao nhận ra Người?
Làm sao nghe được tiếng bước chân của Thiên Chúa
khi lòng người đầy tiếng ồn của tham vọng và sợ hãi?

Muốn gặp được Chúa,
phải lên đường.
Lên đường là chấp nhận rời bỏ.
Rời bỏ những ồn ào ru ngủ.
Rời bỏ bóng tối quen thuộc của chính mình.
Rời bỏ cái tôi luôn muốn chiếm hữu và kiểm soát.

Lên đường là bước ra ngoài,
để ánh sao có chỗ mà soi.
Lên đường là đi vào thinh lặng,
để tiếng Chúa thì thầm không bị lấn át.
Lên đường là dám tạm gác đời sống thường ngày,
để ở lại,
để quỳ xuống,
để dâng lên lễ vật không phải vàng bạc,
mà là chính đời mình trần trụi và mong manh.

Thiên Chúa ở giữa nhân loại.
Không phải một Thiên Chúa đứng trên cao nhìn xuống,
nhưng là Thiên Chúa đang bước đi cùng con người.
Thế nhưng,
Người tự hạ đến mức
lòng kiêu hãnh không nhận ra.
Người ở giữa những kẻ nghèo,
những người đau khổ,
bị bỏ quên bên lề cuộc sống,
nên khó tìm thấy Người
nơi phồn hoa tráng lệ và những lễ hội rực rỡ.

Thánh Giuse đã đứng đó,
trong thinh lặng ngỡ ngàng,
trước mầu nhiệm Emmanuel.
Không lời biện minh.
Không tính toán.
Chỉ có sự lắng nghe và vâng phục.

Con người hôm nay cũng được mời gọi trở về như thế:
trở về với thân phận phàm nhân nhỏ bé,
đứng trước Thiên Chúa đang ở cùng,
để học lại lòng hiền lành,
học lại sự xót thương,
để biết yêu thương và nâng đỡ
những phận người mong manh,
bởi chính nơi đó
Thiên Chúa đã chọn làm chỗ ở.

Lạy Chúa,
xin chỉ cho chúng con con đường nhỏ bé
để gặp được Ngài giữa đời.


Ngày xưa, lời ấy đã vang lên
trong một thời khắc đầy bất an.
Vua Akhát run sợ trước ngoại bang,
muốn bám víu vào sức mạnh con người.
Nhưng qua ngôn sứ Isaia,
Thiên Chúa không trao cho ông một đạo quân,
Người trao cho ông một dấu chỉ:
một hài nhi.

Không phải quyền lực,
nhưng là sự hiện diện.
Không phải gươm giáo,
nhưng là Emmanuel –
Thiên Chúa ở cùng chúng ta.

Nơi Đức Giêsu,
lời hứa ấy không còn là biểu tượng.
Emmanuel đã mang lấy thân phận con người,
ở lại với nhân loại,
ở lại cho đến tận cùng.

“Thầy ở cùng anh em mọi ngày
cho đến tận thế.” (Mt 28,20)

Ai tin vào sự ở-cùng-đó,
người ấy có thể bước đi giữa đêm tối
mà không tuyệt vọng.
Bởi Thiên Chúa
đang ở giữa nhân loại,
đang ở cùng chúng ta.

Lm Giuse Hoàng Kim Toan

 Tags: Emmanuel

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây