Lời Chúa THỨ HAI TUẦN 16 THƯỜNG NIÊN

Thứ sáu - 19/07/2024 19:21 |   186
Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ: “Tôi đã thấy Chúa,” và bà kể lại những điều Người đã nói với bà. (Ga 20,1-2.11-18)

22/07/2024
thứ hai tuần 16 THƯỜNG NIÊN

Thánh Maria Magđalêna

Thánh Magdalena

Ga 20,1-2.11-18


vị tông đồ truyền giáo đầu tiên
Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ: “Tôi đã thấy Chúa,” và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.
(Ga 20,1-2.11-18)

Suy niệm: Chúa Giê-su luôn có những bất ngờ, đưa ta từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Khi sắp tắt thở, Ngài ban Nước Thiên Đàng cho một tên trộm khét tiếng ăn năn hối cải trong giây phút muộn màng. Ba ngày sau Ngài lại trao phó việc loan Tin Mừng Phục Sinh, trọng tâm của lời rao giảng, nội dung chính của việc truyền giáo, cho một người phụ nữ chân yếu tay mềm, người từng “được Chúa trừ cho khỏi bảy quỷ” (Mc 16,9). Ngài tin tưởng trao gửi cho những con người bé nhỏ thấp hèn các việc lớn lao như làm sao để được vào Nước Trời, phải sống thế nào trước mầu nhiệm cao cả nhất của Đạo là làm chứng cho Đấng Phục Sinh.

Mời Bạn: “Việc Chúa làm cho ta ôi vĩ đại, ta thấy mình chan chứa một niềm vui,” nhưng đồng thời cũng làm cho ta phải nghĩ suy, bối rối. Tài hèn sức mọn, tôi có thể làm được gì cho Chúa? Thách đố hôm nay quá nhiều, tôi loan báo Tin mừng thế nào được? Nhiều câu hỏi tương tự sẽ xuất hiện trong ta. Xin bạn đừng bối rối.

Sống Lời Chúa: Hãy bắt chước chị Ma-ri-a Ma-đa-lê-na là cứ chạy, cứ lao mình về phía trước để chỉ mong muốn được gặp gỡ Chúa. Tôi sẽ mạnh dạn nói với người khác như chị: “Tôi đã thấy Chúa.” Hãy mạnh dạn đứng về phía Chúa như anh trộm lành, đừng về hùa với người ác.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa tin tưởng nơi con dù con yếu hèn. Xin giúp con vững bước trên con đường Chúa muốn dẫn con đi, và như thế con dễ thành công trong mọi việc con làm.

Ngày 21: Lạy Chúa! Chỉ khi nào những rung động nơi tâm hồn chúng con được diễn ra trong trạng thái an nhiên tự tại nhất, hòa điệu với mục đích sâu xa nhất bên trong chúng con, khi đó, chúng con mới hoàn toàn được giải thoát khỏi những trói buộc của cái tôi ích kỷ, khi đó, Chúa mới thật sự làm chủ trí lòng chúng con, và khi đó, chúng con mới có được niềm an vui, hạnh phúc đích thực. Xin cho chúng con có được sự thức tỉnh, có được nhận thức mới, hầu chụp lấy tay Chúa, để Chúa kéo chúng con ra khỏi những mê lầm cố chấp của mình. Amen.
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

 

 

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
thứ hai tuần 16 THƯỜNG NIÊN

Ca nhập lễ

Kìa Thiên Chúa phù trợ tôi, Chúa đang nâng đỡ tâm hồn tôi. Tôi đã tự nguyện hiến dâng lễ vật lên Chúa, và lạy Chúa, tôi sẽ ca tụng danh Ngài, vì danh Ngài thiện hảo.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa, xin tỏ lòng nhân hậu với các tín hữu Chúa và rộng tay ban phát mọi ơn lành để chúng con thêm lòng tin cậy mến và chuyên cần tuân giữ những điều Chúa truyền dạy. Chúng con cầu xin…

Bài Ðọc I: (Năm I) Xh 14, 5-18

“Các ngươi biết rằng Ta là Chúa, khi Ta tỏ vinh quang cho Pharaon”.

Trích sách Xuất Hành.

Trong những ngày ấy, người ta báo tin cho vua Ai-cập hay: dân chúng đã trốn đi rồi; Pharaon và quần thần của ông liền đổi lòng đối với dân chúng và nói: “Sao chúng ta lại để dân Israel ra đi, còn ai phục dịch chúng ta nữa?” Vua chuẩn bị xe và đem toàn quân đi với mình. Vua đem theo sáu trăm xe hảo hạng và tất cả loại xe trong xứ Ai-cập, cùng các vị chỉ huy toàn thể quân đội. Chúa để cho lòng Pharaon, vua xứ Ai-cập, ra cứng cỏi, ông đuổi theo con cái Israel, nhưng những người này ra đi cách hùng dũng. Những người Ai-cập theo dấu chân họ và bắt gặp họ đóng trại gần biển. Toàn thể kỵ binh, chiến xa và bộ binh của Pharaon trú ở Phihahirô, đối diện với Beelsêphon.

Lúc Pharaon đến gần, con cái Israel ngước mắt lên thấy quân Ai-cập đuổi theo mình. Họ quá khiếp sợ, kêu lên cùng Chúa, và nói cùng Môsê rằng: “Có lẽ ở Ai-cập không đủ đất để chôn chúng tôi hay sao, mà ông đem chúng tôi lên chết trong sa mạc này? Ông dẫn chúng tôi ra khỏi Ai-cập với mục đích gì? Chẳng phải khi ở Ai-cập chúng tôi đã nói với ông lời này sao?, là: “Ông hãy mặc chúng tôi làm nô lệ cho người Ai-cập, còn hơn là chết trong sa mạc”. Môsê liền nói với dân chúng rằng: “Xin anh em đừng sợ, hãy vững lòng, và anh em sẽ thấy Thiên Chúa hôm nay của chúng ta thế nào? Vì chưng, những người Ai-cập mà hiện giờ anh em thấy đây, anh em sẽ không bao giờ thấy họ nữa. Chúa sẽ chiến đấu cho anh em, nên xin anh em khỏi lo chi”.

Chúa phán cùng Môsê rằng: “Có gì mà kêu đến Ta? Hãy bảo con cái Israel cứ lên đường. Còn ngươi đưa gậy lên và giơ tay trên biển, hãy phân rẽ biển ra, cho con cái Israel đi vào giữa lòng biển khô cạn. Còn Ta, Ta sẽ làm cho lòng người Ai-cập ra chai đá, chúng sẽ rượt theo sau các ngươi. Bấy giờ Ta sẽ tỏ vinh quang cho Pharaon, toàn thể quân lực, chiến xa và kỵ binh của vua ấy biết. Người Ai-cập sẽ biết Ta là Chúa khi Ta tỏ vinh quang cho Pharaon?, chiến xa và kỵ binh của vua ấy”.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Xh 15, 1-2. 3-4. 5-6

Ðáp: Chúng ta hãy ca tụng Chúa, vì Người uy linh cao cả 

Xướng: Tôi sẽ ca tụng Chúa, vì Người uy linh cao cả. Người đã ném ngựa và người xuống biển khơi. Chúa là sức mạnh và là khúc ca của tôi, chính Người đã cho tôi được cứu thoát. Người là Thiên Chúa tôi, tôi sẽ tôn vinh Người; Người là Chúa tổ phụ tôi, tôi sẽ hát ca mừng Chúa.

Xướng: Chúa như là người chiến sĩ, danh thánh Người thật toàn năng. Người đã ném xe cộ và đạo binh của Pharaon xuống biển, và dìm xuống Biển Ðỏ các tướng lãnh của ông. 

Xướng: Các vực thẳm đã chôn sống họ, họ rơi xuống đáy biển như tảng đá to. Lạy Chúa, tay hữu Chúa biểu dương sức mạnh, lạy Chúa, tay hữu Chúa đánh tan quân thù. 

Bài Ðọc I: (Năm II) Mk 6, 1-4. 6-8

“Người hỡi, Ta sẽ chỉ cho ngươi việc phải làm, và việc nào Chúa đòi hỏi nơi ngươi”.

Trích sách Tiên tri Mikha.

Các ngươi hãy nghe Chúa phán: “Ngươi hãy đứng lên, hãy trình bày lời tố cáo của ngươi trước núi non, và các đồi hãy nghe tiếng của ngươi. Hỡi các núi và nền tảng kiên cố của địa cầu, hãy nghe Chúa tố cáo dân Người và biện luận với Israel.

“Hỡi dân Ta, Ta đã làm gì cho ngươi? Hay là Ta đã làm khổ ngươi điều gì? Hãy trả lời cho Ta biết. Chính Ta dẫn ngươi ra khỏi đất Ai-cập, đã giải thoát ngươi khỏi nhà nô lệ, và sai Môsê, Aaron và Maria đi trước mặt ngươi?”

Tôi sẽ hiến dâng vật gì lên Thiên Chúa cho xứng đáng? Hay là tôi sấp mình trước Thiên Chúa Tối Cao? Tôi sẽ dâng lên Người của lễ toàn thiêu và con bê một tuổi chăng? Chúa có hài lòng với hằng ngàn chiên đực, hoặc hằng muôn vàn dê đực béo tốt chăng? Tôi sẽ dâng con đầu lòng để đền tội ác của tôi, và dâng con cái tôi để đền chính tội tôi chăng?

Người hỡi, Ta sẽ chỉ cho ngươi việc phải làm, và việc nào Chúa đòi hỏi nơi ngươi: tức là ngươi hãy thực hiện công bình, quý mến lòng nhân lành, và khiêm tốn bước theo Thiên Chúa ngươi.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 49, 5-6. 8-9. 16bc-17. 21 và 23

Ðáp: Ai đi đường ngay thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ (c. 23b).

Xướng: “Hãy tập họp cho Ta các tín đồ đã ký lời giao ước của Ta cùng hy sinh lễ”. Và trời cao sẽ loan truyền sự công chính của Ngài, vì chính Ðức Thiên Chúa, Ngài là thẩm phán. – Ðáp.

Xướng: Ta không khiển trách ngươi về chuyện dâng lễ vật, vì lễ toàn thiêu của ngươi đặt ở trước mặt Ta luôn. Ta không nhận từ nhà ngươi một con bò con, cũng không nhận từ đoàn chiên ngươi những con dê đực. – Ðáp.

Xướng: Tại sao ngươi ưa kể ra những điều huấn lệnh, và miệng ngươi thường nói về minh ước của Ta? Ngươi là kẻ không ưa lời giáo huấn, và ném bỏ lời Ta lại sau lưng. – Ðáp.

Xướng: Ngươi làm thế, mà Ta đành yên lặng? Ngươi đã tưởng rằng Ta cũng giống như ngươi? Ta sẽ bắt lỗi, sẽ phơi bày trước mặt ngươi tất cả. Ai hiến dâng lời khen ngợi, người đó trọng kính Ta; ai đi đường ngay thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ. – Ðáp.

Alleluia: Ga 10, 27

Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Con chiên Ta thì nghe tiếng Ta; Ta biết chúng và chúng theo Ta”. – Alleluia.

Phúc Âm: Mt 12, 38-42

Nữ hoàng phương nam sẽ chỗi dậy lên án thế hệ này”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, có mấy luật sĩ và biệt phái thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ”. Người trả lời: “Thế hệ hung ác gian dâm đòi một dấu lạ! Nhưng sẽ không cho dấu lạ nào, trừ dấu lạ tiên tri Giona. Cũng như xưa tiên tri Giona ở trong bụng cá ba đêm ngày thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba đêm ngày như vậy. Tới ngày phán xét, dân thành Ninivê sẽ chỗi dậy cùng với thế hệ này và lên án nó, vì họ đã nghe lời tiên tri Giona mà sám hối tội lỗi, nhưng đây có Ðấng cao trọng hơn Giô-na. Ðến ngày phán xét, nữ hoàng phương nam sẽ chỗi dậy cùng với thế hệ này và lên án nó: vì bà từ biên thuỳ trái đất đã đến nghe lời khôn ngoan của vua Salomon, nhưng đây có Ðấng cao trọng hơn Salomon”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa là Cha nhân từ, Chúa đã dùng hiến tế duy nhất của Ðức Kitô trên thập giá làm cho các hy lễ theo luật Môsê được đầy đủ ý nghĩa. Xin thánh hoá lễ vật chúng con dâng với cả tấm lòng thành, cũng như xưa Chúa đã vui lòng thánh hoá lễ vật của Aben. Nhờ đó, hiến lễ mỗi người chúng con dâng lên để tôn vinh Danh Thánh sẽ giúp mọi người đạt tới ơn cứu độ. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Chúa đã làm những điều lạ lùng đáng ghi nhớ, Chúa thật là Đấng nhân hậu và từ bi; Người đã ban lương thực cho những ai tôn sợ Người.

Hoặc đọc:

Chúa phán: Này Ta đứng ngoài cửa Ta gõ cửa, nếu ai nghe tiếng Ta mà mở cửa cho Ta, Ta sẽ vào nhà người ấy, và sẽ dùng bữa tối với nó, và nó sẽ dùng bữa với Ta.

Lời nguyện hiệp lễ

Lạy Chúa, xin phù trợ chúng con là đoàn dân Chúa. Chúa đã lấy bánh bởi trời và nuôi dưỡng chúng con, xin cũng giúp chúng con từ bỏ nếp sống cũ và hân hoan bước vào đời sống mới. Chúng con cầu xin…

Suy niệm

HÃY TIN VÀO CHÚA, ĐỪNG TÌM DẤU LẠ (MT 12,38-42)
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ

Chúa Giê-su, trước lời thưa gửi của nhóm biệt phái và luật sĩ: “Lạy Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ”. Người trả lời: “Thế hệ hung ác gian dâm đòi một dấu lạ! Nhưng sẽ không cho dấu lạ nào, trừ dấu lạ tiên tri Giô-na” (Mt 12,39). Câu hỏi được đặt ra: Tại sao Chúa Giê-su lại nặng lời với họ, khi họ chỉ xin “làm một dấu” lạ thôi?

Chúng ta biết rằng, điều làm cho Chúa đau khổ nhất đó chính là sự cứng lòng tin. Chúa đã cảnh cáo, trách mắng người Do Thái không chịu tin vào Chúa. Dân thành Ni-ni-vê trước dấu lạ của Giô-na, họ biết thống hối ăn năn. Chúa Giê-su trước mặt họ như Chúa nói “còn hơn cả Giô-na nữa” (Mt 12, 41), thế mà họ hững hờ, coi thường những dấu lạ Chúa đã làm. Với họ, người cứng lòng tin, những dấu lạ đó chưa đủ sức thuyết phục, nay gặp nhóm biệt phái và luật sĩ đến xin Chúa làm một dấu lạ để họ tin mới tin, Chúa không tiếc lời khiển trách, bởi Chúa Giê-su đến không phải để làm những dấu lạ nhãn tiền chiều theo tính hiếu kỳ và sự cứng lòng của con người.

Con người ngày hôm nay, và cả chúng ta cũng thế, có lúc chúng ta đòi Chúa làm phép lạ, thậm trí mặc cả với Chúa, muốn Chúa làm theo ý mình.

Lạy Chúa, xin mở con mắt đức tin cho chúng con, để chúng con thấy được nhiều dấu lạ Chúa vẫn làm trong thế giới hôm nay.

 

VỀ DẤU LẠ GIÔ-NA (Mt 12,38-42)
Lm. Giuse Đinh Lập Liễm

1. Những người biệt phải không nhận Chúa Giê-su là Mê-si-a vì họ cố chấp, nhưng họ viện cớ là vì họ không thấy dấu lạ. Chúa Giê-su kể lại cho họ dấu lạ tiên tri Giô-na ở trong bụng cá ba ngày. Qua lời giảng của tiên tri Giô-na, dân thành Ni-ni-vê đã hối cải. Cũng vậy, Chúa Giê-su sẽ đi vào lòng đất, vào cái chết và Phục sinh vinh quang để đem lại ơn cứu độ cho những ai tin vào Người, cụ thể là cho những người biết ăn năn thống hối và sống theo Lời Chúa trong từng giây phút của cuộc sống. Còn họ thì Chúa cho biết đến ngày phán xét họ sẽ bị xét xử rất nặng.

2. Người Việt Nam chúng ta có câu: Bụt nhà không thiêng”. Câu nói ấy hàm ý rằng: những người ở gần và sống bên cạnh chúng ta, dù họ có tốt và làm được nhiều chuyện lành thánh thì cũng chẳng có gì phải quan tâm, và những lời họ nói cũng chẳng cần phải tin. Một lý do đơn giản là: “Gần chùa gọi bụt bằng anh”.

Chúa Giê-su làm nhiều phép lạ, và dân Do-thái đã được thấy những phép lạ ấy. Những người biệt phái và luật sĩ cũng đã được chứng kiến những phép lạ ấy, nhưng họ vẫn không tin Ngài là Đấng Mê-si-a Thiên Sai. Hôm nay họ còn muốn thách thức Chúa, đòi Chúa làm một dấu lạ để chứng tỏ Ngài là Đấng Mê-si-a. Chúa không chấp thuận yêu cầu của họ, trái lại, Ngài phàn nàn về thái độ cố chấp của họ bằng hai câu chuyện: tiên tri Giô-na và nữ hoàng Sa-ba.

Nhắc lại chuyện Giô-na ngày xưa, nhằm lưu ý họ rằng: Ngày xưa dân thành Ni-ni-vê chỉ nghe lời rao giảng miễn cưỡng của tiên tri Giô-na. Vậy mà cả thành từ vua đến dân, từ già đến trẻ, từ người đến súc vật đều ăn chay sám hối và khấn xin sự tha thứ của Chúa. Vậy mà hôm nay có Người còn hơn Giô-na, Đấng mà thánh Gio-an Tẩy Giả loan báo đã đến và rao giảng, vậy mà họ không để tâm ăn năn hối cải. Thật đáng buồn.

3. “Chúng tôi muốn Thầy làm một dấu lạ” (Mt 12,38).

Nhiều lần chúng ta cũng mong Chúa làm một phép lạ vĩ đại và tỏ tường. Chẳng hạn hiện ra trước mắt nhiều người, và nếu thấy những dấu lạ vĩ đại ấy thì mọi người sẽ tin thờ Chúa.

Thực ra, Chúa thừa sức làm những dấu lạ như thế. Nhưng nếu làm thế sẽ là một áp lực, một bó buộc, khiến người ta phải tin thờ Ngài. Và con người sẽ không còn tự do, Chúa không còn là một Thiên Chúa yêu thương mời gọi nữa.

Quả thật, ngay trong cuộc sống đã có rất nhiều dấu chỉ, nhưng vấn đề là chúng ta có thể đọc ra ý nghĩa của những dấu chỉ xảy ra hằng ngày trong cuộc sống của mỗi người chúng ta hay không. Rất nhiều lần chúng ta sống chẳng khác gì những người mà Kinh Thánh nói: Có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe, có trí mà không hiểu”.

4. Trong cuốn sách nổi tiếng rất quen thuộc với chúng ta có tựa đề “Phép lạ trong những cái thường ngày”, tác giả đã đưa ra những tư tưởng, những lời khuyên rất sâu sắc và thiết thực, làm mẫu mực cho những suy tư và tâm tình sống của chúng ta. Có lẽ ai trong chúng ta cũng đồng ý với ý tưởng của tác giả.

Một khi chúng ta nhìn tha nhân và thế giới quanh ta với cái nhìn trong sạch, một khi đã cảm nghiệm được sự hiện diện của Chúa  trong cuộc đời của ta, thì không có gì là không giúp chúng ta nhận ra sự quan phòng của Chúa… Chúa luôn can thiệp trong mọi giây phút của cuộc đời chúng ta. Phần chúng ta, chúng ta có sẵn sàng hay có đủ kiên nhẫn và khiêm nhường để nhận ra sự can thiệp của Ngài không. Hãy nhắm mắt lại và để tâm quan sát mọi cơ phận của ta cũng như mọi hoạt động, những chuyển động đang diễn ra trong ta và trong thế giới chúng ta đang sống, với sức sống của muôn loài thọ tạo. Từ cái to lớn vĩ đại nhất  đến cái vi phân tử, rồi niềm tin, tư tưởng, ý nghĩ, tâm tư tình cảm của con người, đâu đâu chúng ta cũng gặp thấy quyền năng và sự quan phòng yêu thương của Thiên Chúa. Tất cả những điều kỳ diệu đó là gì nếu không phải là những phép lạ trong cuộc đời của chúng ta (Mỗi ngày một tin vui).

5. Truyện: Thấy Chúa là thấy sự sống trong tất cả.

Một cụ già suốt ngày ngồi trên ghế xích đu và thề sẽ không bao giờ đứng dậy cho đến khi nào gặp được Chúa. Một cô bé đang chơi với một quả bóng thấy thế hỏi:

– Suốt ngày cụ ngồi đong đưa trên chiếc ghế này để chờ đợi Chúa sao?

– Đúng thế, trước lúc nhắm mắt lìa đời, ta muốn tin chắc rằng có một Thiên Chúa. Ta cần một dấu chỉ. Nhưng tới nay  ta chưa nhận được dấu chỉ nào.

– Thưa cụ, Chúa cho cụ một dấu chỉ mỗi khi cụ hít thở, mỗi khi cụ ngửi một cánh hoa thơm, mỗi khi cụ nghe tiếng chim hót, mỗi khi có một đứa bé chào đời. Chúa cho cụ một dấu chỉ mỗi khi cụ cười hay mỗi khi cụ khóc, mỗi khi cụ cảm thấy nước mắt lăn trên gò má cụ. Chúa ban cho cụ một dấu chỉ trong mưa gió và khi thời tiết thay đổi. Có biết bao nhiêu dấu chỉ, nhưng tại sao cụ chưa tin? Cụ ơi, Chúa ở trong cụ. Chúa ở trong cháu. Không cần phải tìm kiếm, vì Ngài luôn có đó. Má cháu luôn căn dặn cháu: “Này Lily, nếu con tìm những cái vĩ đại thì con đã nhắm mắt lại rồi, bởi vì thấy Chúa là thấy những điều đơn sơ. Thấy Chúa là thấy sự sống trong tất cả”.

Cụ già ngạc nhiên trước những lời như thế từ miệng một cô bé nhỏ xíu. Phần cô bé, cô vừa chạy vừa nói lớn: “Má cháu căn dặn: Này Lily, nếu con tìm những cái vĩ đại thì con đã nhắm mắt lại rồi, bởi vì thấy Chúa là thấy những điều đơn sơ. Thấy Chúa là thấy sự sống trong tất cả” (Chờ đợi Chúa).

BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ
Thánh Maria Magđalêna

Ca nhập lễ

Chúa phán cùng Ma-ri-a Ma-đa-lê-na rằng: Hãy đi báo tin cho các anh em Ta và bảo họ rằng: Ta lên cùng Cha Ta, cũng là Cha các con, lên cùng Thiên Chúa Ta, cũng là Thiên Chúa các con.

Lời nguyện nhập lễ

Lạy Chúa Cha hằng hữu, thánh nữ Ma-ri-a Ma-đa-lê-na là người thứ nhất được Con Một Chúa giao cho sứ mạng loan Tin Mừng Phục Sinh. Nhờ lời thánh nữ chuyển cầu, xin cho chúng con cũng biết noi gương người rao giảng mầu nhiệm Chúa Ki-tô phục sinh, để mai sau được vào Nước Trời chiêm ngưỡng Chúa Ki-tô là Thiên Chúa hằng sống và hiển trị cùng Chúa hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời.

Bài Ðọc I: Dc 3, 1-4a

“Tôi đã gặp người tôi yêu”.

Trích sách Diễm Ca.

Suốt đêm trên giường ngủ, tôi đã tìm kiếm người tôi yêu: Tôi đã tìm kiếm chàng, nhưng tôi không gặp được chàng. Tôi chỗi dậy, và đi quanh thành phố, đi qua các phố xá và công trường, tôi tìm kiếm người tôi yêu. Tôi đã tìm kiếm chàng, nhưng tôi không gặp được chàng. Các người lính canh gác thành phố gặp tôi và tôi hỏi họ: “Các anh có thấy người tôi yêu không?” Tôi vừa đi qua khỏi họ, thì gặp ngay người tôi yêu.

Ðó là lời Chúa.

Hoặc: 2 Cr 5, 14-17

Từ nay chúng ta không biết Ðức Kitô theo xác thịt nữa”.

Trích thư thứ hai của Thánh Phao-lô Tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô.

Anh em thân mến, lòng mến của Ðức Ki-tô thúc bách chúng ta; chúng ta xác tín điều này là một người đã chết vì mọi người, vậy mọi người đều đã chết. Và Ðức Ki-tô đã chết thay cho mọi người, để những ai đang sống, thì không còn sống cho chính mình nữa, mà là sống cho Ðấng đã chết và sống lại vì họ. Vì thế, từ nay chúng ta không còn biết ai theo xác thịt nữa. Mặc dù nếu chúng ta đã biết Ðức Ki-tô theo xác thịt, thì giờ đây chúng ta không còn biết như thế nữa. Vậy nếu ai đã trở nên một tạo vật mới trong Ðức Ki-tô, thì những gì cũ đã qua rồi, vì đây mọi sự đều được trở nên mới.

Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 62, 2. 3-4. 5-6. 8-9

Ðáp: Lạy Chúa là Thiên Chúa con, linh hồn con khao khát Chúa

Xướng: Ôi lạy Chúa, Chúa là Thiên Chúa của con, con thao thức chạy kiếm Ngài. Linh hồn con khát khao, thể xác con mong đợi Chúa như đất héo khô, khát mong mà không gặp nước! 

Xướng: Con cũng mong được chiêm ngưỡng thiên nhan ở thánh đài, để nhìn thấy quyền năng và vinh quang của Chúa. Vì ân tình của Ngài đáng chuộng hơn mạng sống; miệng con sẽ xướng ca ngợi khen Ngài. 

Xướng: Con sẽ chúc tụng Ngài như thế trọn đời con, con sẽ giơ tay kêu cầu danh Chúa. Hồn con được no thoả dường như mỹ vị cao lương, và miệng con ca ngợi Chúa với cặp môi hoan hỉ. 

Xướng: Vì Chúa đã ra tay trợ phù con, để con được hoan hỉ núp trong bóng cánh của Ngài. Linh hồn con bám thân vào Chúa, và tay hữu Chúa nâng đỡ người con. 

Alleluia

Alleluia, alleluia! – Hỡi Ma-ri-a, hãy nói cho chúng tôi biết bà đã thấy gì trên đường? -Tôi đã thấy mộ của Ðức Ki-tô hằng sống và vinh quang của Ðấng sống lại. – Alleluia.

Phúc Âm: Ga 20, 1. 11-18

“Bà kia, sao mà khóc? Bà tìm ai?”

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Gio-an.

Ngày đầu tuần, Ma-ri-a Ma-đa-lê-na đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối, và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ.

(Bà liền chạy về tìm Si-mon Phê-rô và người môn đệ khác được Chúa Giê-su yêu mến, bà nói với các ông rằng: “Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta để Thầy ở đâu”.)

Bà Ma-ri-a đang còn đứng gần mồ Chúa mà than khóc, nhìn vào trong mồ, bà thấy hai thiên thần mặc áo trắng đang ngồi nơi đã đặt xác Chúa Giê-su, một vị ngồi phía đàng đầu, một vị ngồi phía đàng chân. Hai vị hỏi: “Tại sao bà khóc?” Bà trả lời: “Người ta đã lấy mất xác Chúa tôi, và tôi không biết người ta đã để Người ở đâu?” Vừa nói xong, bà quay mặt lại, thì thấy Chúa Giê-su đã đứng đó. Nhưng bà chưa biết là Chúa Giê-su.

Chúa Giê-su hỏi: “Bà kia, sao mà khóc? Bà tìm ai?” Tưởng là người giữ vườn, Ma-ri-a thưa: “Thưa ông, nếu ông đã mang xác Người đi, thì xin cho tôi biết ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác Người”. Chúa Giê-su gọi: “Ma-ri-a”. Quay mặt lại, bà thưa Người: “Rabboni”, nghĩa là “Lạy Thầy”. Chúa Giê-su bảo bà: “Ðừng động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta. Nhưng hãy báo tin cho các anh em Ta hay và bảo họ rằng: “Ta về cùng Cha Ta, cũng là Cha các con; về cùng Thiên Chúa Ta, cũng là Thiên Chúa các con”.

Ma-ri-a Ma-đa-lê-na đi báo tin cho các môn đệ rằng: “Tôi đã trông thấy Chúa, và Chúa đã phán với tôi những điều ấy”.

Ðó là lời Chúa.

Lời nguyện tiến lễ

Lạy Chúa, trong ngày lễ kính thánh nữ Ma-ri-a Ma-đa-lê-na, chúng con dâng lên Chúa của lễ này, xin Chúa thương chấp nhận, như xưa Chúa Ki-tô phục sinh đã đoái thương chấp nhận lòng kính mến nhiệt thành của thánh nữ. Chúng con cầu xin…

Ca hiệp lễ

Tình yêu Đức Ki-tô thúc bách chúng ta, để những ai đang sống, thì không còn sống cho chính mình nữa, mà là sống cho Đấng đã chết và sống lại vì họ.

Lời nguyện kết lễ

Lạy Chúa, Chúa đã cho chúng con hiệp thông vào các mầu nhiệm thánh, xin tuôn đổ vào lòng chúng con tình yêu nồng nàn và bền bỉ xưa đã liên kết thánh nữ Ma-ri-a Ma-đa-lê-na với thầy chí thánh là Ðức Ki-tô, Con Một Chúa Ðấng hằng sống và hiển trị muôn đời.

Suy niệm
của Linh mục Giuse Nguyễn Hưng Lợi DCCT

maria_madalena

Tình yêu bền vững, tình yêu vĩnh cửu đã nối kết Chúa Giêsu và thánh nữ Maria Mađalêna. Thánh nữ Maria Mađalêna được Chúa yêu nhiều, Ngài đã đáp trả tình yêu của Chúa với tất cả con tim, với tất cả tâm hồn.

THÁNH NỮ MARIA MAĐALÊNA, NGƯỜI ĐƯỢC YÊU NHIỀU:

Thánh Maria Mađalêna, người phụ nữ được xem là tội lỗi, đã được Chúa yêu nhiều, Ngài đã sống hết mình cho tình yêu. Tin Mừng thánh Marcô thuật lại rằng: Khi Chúa Giêsu bị kết án tử hình, Ngài đã phải vác thập giá tiến lên đồi Gôngôtha, các môn đệ tản mác như rắn bị mất đầu, họ không dám tới gần Chúa Giêsu mà chỉ ở đâu xa khuất bóng. Tại Gongôttha thánh Marcô viết: “Nhưng cũng có mấy phụ nữ đứng xa xa mà nhìn, trong đó có bà Ma-ri-a Mác-đa-la, bà Maria mẹ các ông Giacôbê Thứ và Gio-xết, cùng bà Salômê. Các bà này đã đi theo và giúp đỡ Đức Giêsu khi Người còn ở Galilêa. Lại có nhiều bà khác đã cùng với Người lên Giêrusalem, cũng có mặt tại đó” (Mc 15, 40-41). Sau khi Chúa Giêsu phục sinh, thánh Marcô cũng thuật lại rằng: “…vào lúc tảng sáng ngày thứ nhất trong tuần, Đức Giêsu hiện ra trước tiên với Maria Mácđala, là kẻ đã được Người trừ cho khỏi bảy quỷ.” (Mc 16, 9). Thánh nữ Maria Mácđala vì được Chúa yêu thương nhiều, được Chúa ban ơn tha thứ, Người đã theo Chúa trên khắp các nẻo đường loan báo Tin Mừng. Vì yêu nhiều, vì cảm nghiệm lòng Chúa xót thương, thánh nữ đã có mặt trong nhiều biến cố quan trọng của cuộc đời Chúa Giêsu: “Người đã có mặt dưới chân thập giá cùng với Mẹ Maria và thánh Gioan khi các môn đệ đều sợ sệt chạy trốn. Khi mai táng Chúa Giêsu, thánh nữ và bà Maria vợ ông Cléophas đã ngồi trước mộ thánh của Chúa. Chính vì thế, thánh nữ đã được diễm phúc là người đầu tiên được Chúa phục sinh hiện ra và trao sứ mạng loan báo Tin Mừng phục sinh cho các môn đệ” (Mc 16, 10, Ga 20, 17). Thánh nữ Maria Mađalêna quả có  phúc vì được Chúa thương tha thứ và ban cho bà ơn huệ đặc biệt quay về với Thiên Chúa.

LỜI CẦU NGUYỆN: Đúng như lời thánh Phaolô trong 2Co 5, 14-15: “Tình yêu Chúa Kitô thôi thúc chúng ta, để những ai đang sống, không còn sống cho chính mình nữa, nhưng sống cho Đấng đã chết và sống lại vì họ”. Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con nhờ lời nguyện cầu và gương sáng của thánh nữ Maria Mađalêna ban cho chúng con lòng nhiệt thành và chóng vánh đi rao giảng Tin Mừng cho Chúa sống lại, để sẽ được chiêm ngắm sự vinh quang của Chúa vĩnh cửu.

RAO GIẢNG ĐỨC KITÔ PHỤC SINH
(THÁNH NỮ MARIA MÁCĐALA 22/07)
Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB

Qua Lời Tổng Nguyện của Lễ Thánh Maria Mácđala hôm nay, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Thánh nữ Maria Mácđala là người đầu tiên, được Con Một Chúa giao cho sứ mạng loan Tin Mừng Phục Sinh. Nhờ lời thánh nữ chuyển cầu, xin cho chúng ta cũng biết noi gương người mà rao giảng mầu nhiệm Chúa Kitô phục sinh, để mai sau, được vào Nước Trời chiêm ngưỡng Chúa Kitô, Đấng hằng sống muôn đời.

Vốn là người phụ nữ tội lỗi, đã được Chúa Giêsu ban ơn tha thứ, Maria Mácđala đã hết tình phục vụ Người. Trong cuộc Thương Khó, khi các Tông Đồ mạnh ai nấy chạy, thì thánh nữ đã can đảm đứng dưới chân thập giá Đức Giêsu, cùng với Đức Maria, Tông Đồ Gioan và một số phụ nữ khác. Đức Giêsu đã tưởng thưởng lòng trung thành đơn sơ của thánh nữ, khi hiện ra với thánh nữ sáng ngày phục sinh, và trao cho thánh nữ trách nhiệm loan báo Tin Mừng Phục Sinh cho các môn đệ của Người. Chẳng phải vô cớ, mà phụng vụ Đông phương đã gọi thánh nữ là “tông đồ của các Tông Đồ”.

Rao giảng mầu nhiệm Chúa Kitô phục sinh, với lòng nhẫn nại, chấp nhận bị chống đối, bị loại trừ, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, thánh Phêrô nói: Hãy luôn luôn sẵn sàng trả lời cho bất cứ ai chất vấn về niềm hy vọng của anh em. Hãy giữ lương tâm ngay thẳng, khiến những kẻ phỉ báng anh em vì anh em ăn ở ngay thẳng trong Đức Kitô, thì chính họ phải xấu hổ vì những điều họ vu khống, bởi lẽ, thà chịu khổ vì làm việc lành, nếu đó là ý của Thiên Chúa, còn hơn là vì làm điều ác.

Rao giảng mầu nhiệm Chúa Kitô phục sinh, với lòng nhiệt thành mau mắn, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Ghêgôriô Cả nói: Bà Maria Mácđala cố tìm Đấng bà không gặp, vừa khóc vừa tìm, và vì lửa yêu mến bùng lên, bà khao khát tìm gặp Đấng bà tưởng người ta đã đem đi mất… Rời khỏi mồ Chúa, bà Maria Mácđala trở về loan báo cho các môn đệ rằng: Tôi đã thấy Chúa. Hạnh phúc thay người được vinh dự là sứ giả đầu tiên đem tin mừng Chúa sống lại. Đấng từ lâu bà hằng yêu mến, từng khóc thương và đã kiếm tìm, thì nay bà được thấy, và khi thấy rồi liền vội vã đưa tin.

Rao giảng mầu nhiệm Chúa Kitô phục sinh, với lòng khát khao cháy bỏng, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, sách Diễm Ca cho thấy: Suốt đêm, trên giường ngủ, tôi tìm người lòng tôi yêu dấu… Vừa rời họ mà đi, tôi đã gặp người lòng tôi yêu dấu. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 62, vịnh gia cũng đã diễn tả niềm khát khao của mình: Lạy Thiên Chúa, Ngài là Chúa con thờ, ngay từ rạng đông con tìm kiếm Chúa. Linh hồn con đã khát khao Ngài, tấm thân này mòn mỏi đợi trông, như mảnh đất hoang khô cằn, không giọt nước.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Maria hỡi, xin kể lại, trên đường đi đã thấy gì cô? Thấy mồ trống, Đức Kitô phục sinh vinh hiển thiên thu khải hoàn. Trong bài Tin Mừng, Bà Maria Mácđala đi báo cho các môn đệ: Tôi đã thấy Chúa, và bà kể lại những điều Người đã nói với bà. Đức Giêsu hỏi bà: Sao bà khóc? Bà tìm ai? Bà tìm xác Đức Giêsu, thì sẽ phải thất vọng, khóc lóc; còn bà tìm Đấng Hằng Sống, mà bà hằng luôn tin tưởng cậy trông, thì sẽ được gặp Người và sẽ vui mừng chạy đi loan báo cho người khác biết. Khát khao tìm kiếm Chúa là điều kiện tiên quyết dành cho những ai muốn gặp được Người, nhưng, Chúa muốn cho ai gặp, vào thời điểm nào, thì đó là tự do của Chúa. Thánh nữ Maria Mácđala là người đầu tiên được Chúa giao cho sứ mạng loan Tin Mừng Phục Sinh. Ước gì ta cũng biết noi gương người mà rao giảng Chúa Kitô phục sinh, để mai sau, ta được vào Nước Trời chiêm ngưỡng Đấng, lòng ta khao khát chờ mong. Ước gì được như thế!

HÀNH TRÌNH TỐI MỊT
Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Maria!”.

“Đẹp biết bao khi nghĩ rằng lần hiện ra đầu tiên của Chúa Phục Sinh - theo Tin Mừng - đã diễn ra một cách cá nhân như vậy! Rằng có ai đó biết chúng ta, thấy nỗi đau khổ và thất vọng của chúng ta, người ấy xúc động vì chúng ta và gọi tên chúng ta!” - Phanxicô.

Kính thưa Anh Chị em,

Đó là tất cả những gì đã xảy ra với Maria Mađalêna, chứng nhân đầu tiên của Đấng Phục Sinh mà hôm nay Hội Thánh mừng kính. Maria - người được trừ bảy quỷ - đã đi ra mộ Chúa từ sáng sớm khi trời còn tối mịt; nhưng trước khi nhận ra Thầy, Maria đã phải trải qua một ‘hành trình tối mịt’ khác cho đến khi nghe ai đó gọi tên mình, “Maria!”.

Trước khi nhận ra Chúa Giêsu, Maria vẫn ở trong bóng đêm tối mịt của chiều thứ Sáu; không chỉ một Giêsu đã chết mà thi hài của Ngài dường như cũng bị đánh cắp! May thay, Maria được dẫn dắt dần dần để bước ra khỏi sự u minh tâm linh này khi ‘Ai đó’ gọi tên cô, mở mắt cô, cho cô nhận ra Thầy mình. Vậy mà, ngay khi khoảnh khắc tuyệt vời đó xảy ra, Maria vẫn phải vượt qua một sự thật khác: Thầy không còn như trước! Quan hệ với Chúa Giêsu của Maria đã đổi thay! Vậy là phải bắt đầu một hành trình mới - một ‘hành trình tối mịt’ khác - có tên là ‘hành trình của Thánh Thần!’.

‘Hành trình tối mịt’ của Maria là một chứng tá sẽ truyền cảm hứng cho tất cả chúng ta. Dù ít người bị bảy quỷ ám như cô, nhưng tất cả chúng ta đều bị dày vò cách này cách khác. Tất cả chúng ta đều phạm tội; tất cả chúng ta đều có một quá khứ khiến chúng ta hối tiếc. Và tất cả chúng ta đều được mời gọi trở nên tốt hơn. Cuộc sống “tốt hơn” của Maria là một cuộc sống được trao ban cho Chúa Giêsu cách trung thành nhất. Cô không quan tâm liệu binh lính có nhìn thấy cô dưới chân thập giá. Cô không quan tâm liệu lính tráng có quấy nhiễu cô khi cô đến mộ để xức dầu cho xác Thầy - cô chỉ nghĩ đến hành động yêu thương cuối cùng mà cô có thể dâng lên Ngài. Và khi nhìn thấy Chúa Giêsu sống lại và nghĩ rằng Ngài là người làm vườn, cô không quan tâm liệu Ngài có thấy trái tim đau khổ và nước mắt ứa tràn của cô - cô chỉ muốn nhìn thấy thi thể của Chúa cô.

Vì lòng trung thành không lay chuyển của cô - dẫu cô đang cất bước trong một ‘hành trình tối mịt’ - Chúa Giêsu đã ban cho cô một món quà ngoài sức tưởng tượng. Ngài hiện ra với cô và sai cô đi làm tông đồ cho các tông đồ.

Kính thưa Anh Chị em,

“Maria!”. Tiếng gọi đích danh với âm vực quen thuộc của “Người Làm Vườn” đã khiến cho trái tim của Maria giật thót, vì “Chiên của Tôi thì nghe tiếng Tôi”. Nếu thuở địa đàng, sự chết đã đến với loài người trong một khu vườn; thì nay, sự sống đã trở lại với nhân loại cũng trong một khu vườn! Vui biết bao, ‘lần hiện ra đầu tiên’ của Chúa Phục Sinh đã diễn ra theo ‘cách cá nhân’ đến thế! Một ‘Ai đó’ biết tôi, nhìn thấy những khổ đau, thất vọng của tôi đến nỗi Ngài xúc động và gọi tên tôi! Không phải tôi đi tìm Chúa, nhưng thật phi thường, Chúa đi tìm tôi ngay trong ‘hành trình tối mịt’ của tôi! Ngài quan tâm đến cuộc sống của tôi, Ngài nuôi dưỡng nó; Ngài chết đi và sống lại để cứu nó.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, để có thể gặp Chúa và loan truyền Ngài, cho con biết hoán cải và ra đi từ ‘cái tôi’ của con, dẫu đó là một sự khởi đi khá khó khăn và khá tăm tối, nhưng nó nhất định cần thiết!”, Amen.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây